Chủ đề: Tình yêu thiên nhiên với những bài học trong thơ Nguyễn Trãi.
Muốn hiểu Nguyễn Trãi, nếu chỉ đọc Đại cáo bình Ngô, Thư dụ Vương Thông, Hạ quì Lam Sơn… thì dường như ở tác giả chúng ta chỉ thấy miêu tả về một chiến lược gia, một nhà chính trị lỗi lạc trong chính trường. đấu trường. Để nhìn người anh hùng một cách toàn diện hơn, có lẽ cần đặt con người ấy một cách chính xác trong nhịp sống đời thường, trong những câu thơ tứ tuyệt mà ông viết với nhiều hình thù, màu sắc khác nhau về thiên nhiên. Một thành viên thực sự của quân đội nhà Nguyễn.
Có thể nói, trong thơ của các thi nhân xưa viết về thiên nhiên bao giờ cũng có cảnh và tình. Nhưng tình và cảnh trong thơ Nguyễn Trãi, nếu ta cứ áp dụng một cách máy móc công thức của thơ ngụ ngôn lãng mạn thì có lẽ thơ ông sẽ bị dòng thời gian cuốn trôi cùng với vô số tác phẩm của các thi nhân khác đã mấy trăm năm rồi. trước. Cần lưu ý rằng mặc dù nằm trong hệ thống văn học quy phạm nhưng Nguyễn Trãi đã phần nào thoát khỏi quỹ đạo của nó với tình yêu của mình. Tình yêu ấy đã đạt đến chân lý, trong sáng đến độ một khi đã đọc thơ ông, khó lòng quên được Ức Trai. Nhưng đâu là nguyên nhân nào đã khiến thơ ông neo đậu trong lòng người suốt sáu trăm năm? Bên cạnh chất đa cảm, đa cảm vốn có ở Ức Trai, phải chăng đó là tư tưởng nhân văn gắn liền với tấm lòng yêu nước thương dân bền chặt, sâu sắc?
Thủ tướng Phạm Văn Đồng từng nói về Nguyễn Trãi: Triết lý nhân sinh của Nguyễn Trãi suy cho cùng cũng chỉ là lòng yêu nước thương dân… Vì vậy, khi khám phá thiên nhiên trong thơ ông, tôi nghĩ ta nên hiểu lòng dũng cảm của tác giả. và lòng yêu nước thương dân, nó là một và như nhau.
Sân khấu là tình yêu, nếu yêu là yêu nước, nếu là yêu đồng bào, có lẽ tình yêu đó mới thực sự được cảm nhận sau khi bước qua sân khấu.
Cảnh thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi, trước hết phải nói là cảnh được nhìn qua con mắt của người nghệ sĩ. Người nghệ sĩ ấy đã mở lòng đón nhận thiên nhiên, thâm nhập vào thiên nhiên và hóa giải mình trong thiên nhiên bằng một trái tim hết sức nhạy cảm, yêu thương và tình yêu hiện hữu, nên cảnh vật của ông luôn độc đáo, duy nhất và khác biệt, rất đẹp. sự hiểu biết. Nó trở thành sân khấu của ông, sân khấu của Nguyễn Trãi.
Nguyễn Trãi có tấm lòng yêu thiên nhiên sâu sắc
Không có khí chất, không có con mắt nghệ sĩ, nhưng người họ Nguyễn có một cảm giác rất lạ và độc đáo:
Bóng lâu đài với trâm ngọc trai
Gương với mái tóc đen.
Khi chiêm ngưỡng núi Dục Thủy? Rõ ràng Nguyễn Trãi thực sự là một nghệ sĩ, nhưng là một nghệ sĩ lớn, vì ông đã nhiều lần đến Dục Thúy Sơn, cũng nhiều lần tìm đến, nhưng hầu như không một ai, và có lẽ cũng không một ai rời bỏ trái tim non nớt của ông. Nguyễn Trãi đã để cho tâm hồn mình được trẻ lại, nhưng trở thành một người đàn ông bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của một mỹ nhân – một cô gái với mái tóc đen dài lấp lánh với chiếc trâm vàng trên đầu. Nói cách khác, mỹ nhân này chính là công tử Dục Thụy của Nguyễn Luyện.
Đặc biệt, cũng với tấm lòng nhân hậu, nhưng cũng với mối tình trai gái hết sức trong sáng, Ức Trai nhìn cây chuối và nhận xét:
Tình yêu như phong bì kín
Nơi gió buộc phải mở.
Chàng thanh niên đa cảm nhút nhát cuộn mình trong đọt chuối thấy đó là một bức thư tình. Điều này cũng rất lạ, trên cây chuối trổ lá xuất hiện: Cả đêm căn phòng nồng nặc mùi lạ. Phải chăng chính cái phi lý đã tạo nên giá trị độc đáo hiếm có cho thơ? Nhìn thấy một chồi lá của cây chuối đang trổ bông là thiên tài, nhưng thiên tài đến mức nào khi nhìn thấy chiếc lá đó chứa đựng bức thư tình của tác giả? Juan Dieu từng nói đùa: Với cây chuối, Nguyễn Trãi xứng đáng được công nhận là người Đoàn viên đầu tiên của Việt Nam, và ta có thể nói thêm: ông cũng là cây chuối – một sinh linh, bản chất của riêng Nguyễn Trãi.
Nói theo ngôn ngữ đời thường, lòng yêu nước thường bắt nguồn từ lòng yêu thiên nhiên của con người điều nhỏ bé, như thể không đâu bằng chính quê hương mình. Lòng yêu nước thương dân của Nguyễn Trãi cũng bắt nguồn từ tình cảm như thế. Đây là một đặc điểm đáng quý và có ý nghĩa trong thơ thiên nhiên của ông. Từ lũy tre, khóm hồng, đến cây chuối – anh đều thấy và yêu những gì thuần túy Việt Nam nên có thể nói tám hồn, tính cách của anh cũng là con người – một khối óc. tinh thần thuần Việt. Có ý kiến cho rằng bài thơ “Cây chuối đẹp” nằm ở hai câu cuối:
Tình yêu như phong bì kín
Nơi gió buộc phải mở.
Bởi đó là một cảm nhận độc đáo, một khám phá rất mới trong sự vật, nhưng tôi nghĩ cái hay của bài thơ là ở nhan đề của nó. Cây chuối – thật gần gũi, thật quen thuộc mà không thấy, không yêu thì làm sao Ức Trai có một dáng vẻ độc đáo, mới lạ? Nhưng để nhìn thấy cây chuối và thấy được vẻ đẹp của nó, hẳn Nguyễn Trãi phải có một tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc, mãnh liệt và yêu nó. Vì vậy, người đó nên sử dụng công thức rập khuôn sông, núi, tuyết và hoa của Trung Quốc, giống như hầu hết các nhà thơ thời bấy giờ. Ông đã đứng bằng đôi chân của mình trên chính đất nước mình, tìm thấy vẻ đẹp trên chính đất nước mình và từ đó trở thành danh nhân của nhân loại. Chính lòng yêu nước đã buộc ông phải phá bỏ rào cản quy phạm văn chương, và chính lòng yêu nước đã nâng con người ấy lên tầm một con người.
Có thể nói, hầu hết các bài thơ viết về thiên nhiên đều được Nguyễn Trà sáng tác trong thời gian ở ẩn nên cảnh vật trong thơ ông thường đượm buồn cũng là điều dễ hiểu. Nhưng điều đáng chú ý là dù trong cảnh vui hay buồn, những con người ở đó vẫn luôn hướng tới một ngày mai tươi sáng hơn. Nói chính xác hơn, nỗi đau, sự hoang mang của người mong được trở về đời cống hiến cho nhân dân, cho quê hương vẫn còn đó. Có lẽ vì thế mà cuối hè Nguyễn Trãi vẫn thấy: Xuân này mưa bụi hoa nở – Một lòng khao khát, trông mong, giúp đời? Cũng như khi rảnh rỗi trong giờ học anh nghe thấy tiếng ồn ào chợ cá của người làng chài – con người đó đã quay lưng lại với cuộc đời, nhưng anh luôn quay lưng lại với cuộc sống bằng tất cả tình cảm và cảm xúc của mình. và đáp ứng những người giàu có ở khắp mọi nơi. Đây là mặt tích cực của ông so với các nhà thơ khác phải rơi vào dòng chảy bất mãn của thời đại. Nhìn chung tình yêu thiên nhiên của Nguyễn Trãi là yêu nước, yêu nhân loại. Trong những bài thơ viết về thiên nhiên, Ức Trai gặp gỡ đầy đủ nhân dân, càng thấu hiểu tấm lòng của một người cả đời lo cho dân, cho nước, càng thêm tự hào về triều đại phương Đông. anh hùng dân tộc suốt đời lên đường vì nước vì dân.
Thu Huyền
Tìm kiếm một từ khóa
- Tình yêu thiên nhiên của Nguyễn Trãi
- Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi
- tình yêu thiên nhiên trong đời sống con người