Đề bài: Sau khi học đoạn văn Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga (Ngữ Văn 9 – Tập 1), một học sinh cho biết: “Hình tượng nhân vật Lục Vân Tiên là một vị anh hùng, một tấm gương đại hiệp nhưng xưa . , không có những người như vậy ngày hôm nay “.
Viết bài trao đổi với học sinh trên xuất phát từ ý thức của xã hội hiện nay.
BÀI TẬP 1
Trong cuộc sống ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển với sự cạnh tranh sinh tồn ngày càng cao, có rất nhiều người chỉ biết lo cho hạnh phúc của bản thân. Điều này khiến nhiều bạn trẻ ngày nay có quan niệm sai lệch về tinh thần vụ lợi trong cuộc sống. Họ cho rằng, hình ảnh Lục Vân Thiện năm xưa chỉ là ảo ảnh trong xã hội ngày nay. Tuy nhiên, phải không? Tôi đảm bảo với bạn là không! Xung quanh chúng ta vẫn còn rất nhiều tấm gương cao thượng về tinh thần hiệp sĩ, những anh hùng mà chúng ta biết hoặc không biết giúp mọi người nhận ra hòa bình mỗi ngày.
Chắc chúng ta không biết đến nhân vật Lục Vân Tiên – một trang nam nhi giàu đức độ, cao thượng, sẵn sàng xả thân vì nghĩa. Bất chấp sống chết, anh nhiều lần lao qua đám cướp bên “sát phu” để cứu người bị hại. Liên tục hiện ra trước mắt chúng ta, Lục Vân Tiên mang dáng dấp của một tráng sĩ, một anh hùng cứu nước. Anh ấy là một nhân vật thể chất đầy dũng khí và phẩm chất của một quý ông già. Và có lẽ chính vì tấm lòng nhân hậu ấy mà Lục Vân Tiên có sức sống trường tồn trong lòng mỗi người dân từ xưa đến nay.
Nhưng ngày nay có còn một Lục Vân Tiên như vậy không? Đây có lẽ là một câu hỏi mà tất cả chúng ta đều tự hỏi mình ít nhất một lần. Đứng trước cuộc đời rộng mở trước mắt, nhiều bạn trẻ băn khoăn về giá trị của cuộc sống, cách sống và cách nhìn cuộc đời. Rõ ràng là trong vòng xoáy của nền kinh tế thị trường, con người phải vật lộn từng giờ để kiếm miếng ăn. Nhưng không được xem nhẹ tinh thần từ thiện. Hiện nay, có rất nhiều người thờ ơ trước sự bất mãn của xã hội. Có những người thờ ơ vì không dám đấu tranh, vì không muốn “rước họa, rước họa vào thân”. Nhưng có những sự thờ ơ đến mức dửng dưng. Nó làm cho mỗi chúng ta cảm thấy đau đớn xấu hổ về sự vi phạm đạo đức con người. Chẳng hại gì khi việc cứu người bị tai nạn khi tham gia giao thông đường bộ đáng lẽ phải được luật hóa, đó phải là trách nhiệm và lương tâm của mỗi người. Chúng ta đang xây dựng một xã hội văn minh, nhưng điều tưởng chừng như tự nguyện này lại bị những người “văn minh” phản đối. Không đau sao vẫn còn những con người chỉ biết nghĩ đến lợi ích của bản thân mà chỉ biết chấp nhận lợi ích của xã hội. Không chỉ vậy, nhiều người còn coi tinh thần vị giác là mơ hồ, màu mè, thậm chí là một mánh lới kiếm tiền, trục lợi. Tại sao họ không thấy hoặc không muốn thấy rằng cuộc sống vẫn còn rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ người khác và thậm chí hy sinh bản thân mình. Khi nghe tin một cậu bé mười bảy tuổi bị mất một tay và một chân sau khi cứu bạn mình khỏi bị điện giật, tôi cảm thấy như có ai đó bóp chặt lấy trái tim mình. Mười bảy tuổi đứng trước bao ước mơ, hoài bão. Anh ấy muốn kiếm tiền để giúp bố mẹ nuôi các em. Nhưng khoảnh khắc lòng thương hại của anh ấy dành cho bạn đã giành được tất cả, anh ấy đã quyết định cứu bạn. Một sự hy sinh rất to lớn và rất đau đớn. Tôi tự hỏi liệu những người vui vẻ trên sự trả giá của người khác có dám nhìn vào mắt và cơ thể tàn tật của anh ấy không? Rồi họ nghe kể về một chàng trai trẻ tên Hoàng đã gieo mình xuống dòng sông Gianh lạnh giá để cứu ba mươi sáu người trong một vụ tai nạn tàu thuyền kinh hoàng vào ngày 28 Tết. Trong một kỳ thi cuối cấp 3 mới đây, hai người bạn đi thi là Dũng và Quảng đã cứu nạn nên đến muộn 15 phút thi… Hoàng được đặc cách vào Học viện Hải quân, hai bạn còn lại cũng được nhận. thi không làm lại. Có những người ích kỷ, tại sao lại có sự vô lý như vậy? Vô lý? Không có gì. Bởi vì họ đã thành công vượt qua bài kiểm tra về sự trưởng thành đáng giá hơn bất kỳ bài kiểm tra nào mà bạn từng vượt qua trước đây, bằng những hành động cứu mạng của chính họ. Và rồi còn biết bao tấm gương từ thiện khác vẫn ngày đêm giúp đỡ những mảnh đời kém may mắn chống lại cái ác. Họ đều xứng đáng được tôn trọng. Vì họ là những người đẹp, họ có tâm hồn đẹp. Họ là những hiệp sĩ xứng đáng. Mặc dù họ không có phép lạ và kiếm, nhưng họ thậm chí còn cao quý hơn và đáng được tôn trọng. Bởi không phải ai cũng dám nhận vạc đau, sự tổn hại về mình để đem lại hạnh phúc cho người khác.
Trong cuộc sống hiện nay còn rất nhiều vấn đề trong xã hội cần sự chung tay góp sức của tất cả mọi người. Vì vậy, ngày nay tinh thần hiệp sĩ cần được hiểu rộng hơn, thoáng hơn. Hiến máu cho người nghèo, cho nạn nhân chất độc da cam, cho đồng bào bị thiên tai, cho trẻ em mắc bệnh hiểm nghèo, cho viện trợ nhân đạo là một sự đồng cảm và mong muốn được giúp đỡ… Tuy rằng vẫn còn những con người ích kỷ, hẹp hòi. chúng tôi không thể không ngạc nhiên. cử chỉ tốt đẹp từ mỗi người. Đây là con số hàng trăm tỷ đồng thu được trong năm qua để ủng hộ đồng bào lũ lụt. Đây là những sinh viên tình nguyện ra đường vào mỗi mùa hè để giúp đỡ các vùng nghèo của đất nước. Những người lính ấy là những người lính đã anh dũng hy sinh khi cứu đồng bào khỏi hỏa hoạn, thiên tai… Vâng, tôi cảm ơn tất cả các bạn, tôi cảm ơn tất cả những tấm lòng đã cho chúng tôi hiểu được giá trị của cuộc sống, những hành động và việc làm mà đã giúp chúng tôi. trên tinh thần bác ái…
Là một sinh viên, tôi luôn biết rằng cuộc sống không phải màu hồng cũng không phải màu đen. Con người sẽ lớn lên. sẽ phải thoát khỏi thế giới cổ tích tươi đẹp để đối mặt trực tiếp với cuộc đời. Có những người tuyệt vọng vì nghe và thấy những điều rất xấu xa, thấp hèn. Phải chăng những định kiến sai lầm từ thuở ấu thơ đã khiến mỗi con người mất đi ý nghĩa? Chân lý của tinh thần hiệp sĩ, của những tấm lòng sẻ chia có nên được tôn vinh và rao giảng nhiều hơn không? Để thế hệ trẻ hiện nay có cái nhìn đúng đắn, tích cực hơn về cuộc sống, làm được nhiều việc có ý nghĩa hơn cho bản thân, gia đình và những người xung quanh.
Có thể nói, tinh thần nhân nghĩa là truyền thống đạo đức cao đẹp của dân tộc ta được hình thành qua bao thế hệ từ xa xưa. Và trong thời đại ngày nay, tinh thần đó vẫn cần được gìn giữ và nuôi dưỡng. Tôi chỉ mong các bạn trẻ hãy nhìn đời một cách trọn vẹn và vị tha. Mỗi đêm nhìn lên bầu trời, dù tối tăm và lạnh lẽo, chúng ta biết rằng vẫn còn hàng ngàn vì sao lấp lánh trong vũ trụ bao la. Âm thầm tỏa sáng…
Thái Mạnh Cường
Lớp 11 AI – THPT Phan Bội Châu – Vinh – Nghệ An
BÀI TẬP 2
Cuộc sống là một tổng thể hài hòa giữa cá nhân và con người, giữa cho và nhận. Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã không ít lần quên mình vì người, thể hiện tinh thần nghĩa hiệp như Lục Vân Tiên xưa. Nhưng một học sinh cho rằng: “Nhân vật Lư Văn Tiên là một anh hùng, một tấm gương đại hiệp mà xưa nay không có người như vậy”; Câu nói trên có thực sự đúng? Để trả lời câu hỏi này, chúng ta hãy nhìn vào xã hội ngày nay.
Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga, Lục Vân Tiên là một chàng trai rất hào hiệp, thấy Kiều Nguyệt Nga bị cướp đã lập tức lao ra cứu Kiều Nguyệt Nga. Trong khi trấn áp “bầy kiến”, ông không công khai, minh bạch chấp nhận việc Kiều Nguyệt Nga trở về như một lẽ đương nhiên. Việc xả thân cứu người của Luk Vân Tiên là đáng trân trọng, đáng quý, là một hành động tượng trưng cho tinh thần nghĩa hiệp cao cả. Nhưng bây giờ thì sao?
Cuộc sống tất bật, con người phải lao lên chạy xuống trong vòng danh lợi để mưu sinh. Và nhiều khi công việc mưu sinh này khiến nhiều người trở nên ích kỷ, nhỏ nhen, chỉ sống cho riêng mình. Nhưng có những người dù vất vả, hoàn cảnh éo le vẫn biết yêu thương, quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ những người xung quanh. Hình như, cuộc đời này thật phong phú: vẫn còn rất nhiều Lục Vân Tiên lặng lẽ giúp người mà không báo ơn, nhưng cũng có không ít kẻ thờ ơ, vô trách nhiệm với xã hội. Từ đó có thể thấy lời nói trên của bạn học sinh là không thỏa đáng. Chúng ta không tô hồng cho nó, nhưng chúng ta cũng không nên nhìn đời qua cặp kính đen. Chúng ta hãy nhìn cuộc đời bằng con mắt sắc sảo nhưng cũng đầy cảm xúc rằng trên cả nước vẫn còn rất nhiều Lục Vân Tiên. Dù là một hành động nhỏ, dù không đáng kể nhưng cũng đỏ chứng tỏ họ biết giúp đỡ người khác và quan tâm đến cuộc sống xung quanh mình. Khi thấy ai đó gặp nạn trên đường, bạn không ngần ngại giúp đỡ, hoặc khi thấy tai nạn giữa đường, bạn nhanh chóng gọi taxi đến ứng cứu và đưa nạn nhân đến bệnh viện. Đó chẳng phải là những nghĩa cử, hành động cao cả, cao cả của chàng trai Lục Vân Tiên “Giữa đường không tha tiếng oán” hay sao?
Tôi nghĩ rằng tinh thần đoàn kết sẽ cải thiện cuộc sống, mọi người sống với nhau sẽ tử tế và hài hòa hơn. Ngày nay, tinh thần đó ở khắp mọi nơi, được hiểu rộng rãi hơn, cởi mở hơn: nó giúp đỡ những người gặp khó khăn trong nhiều hoàn cảnh khác nhau. Tôi còn nhớ câu chuyện: Một thanh niên đang đi trên đường thì bất ngờ va chạm với một người đàn ông mặt mày ủ rũ, tay cầm nhiều đồ đạc. Cú va chạm khiến đồ đạc rơi xuống, nam thanh niên xin lỗi và thu dọn từng món đồ. Thấy người đó có vẻ không vui, anh liền nhờ người mang hàng giúp. Sau một thời gian, họ trở thành bạn thân, lúc đó anh mới biết: lúc đó bạn anh buồn chán và có ý định tự tử. Chỉ một câu nói, một câu hỏi, một ánh mắt quan tâm và một nụ cười thân thiện như vậy có thể cứu một mạng người. Đó là một sự giúp đỡ bất ngờ, nhưng Chúa đã mỉm cười và ban cho anh một người bạn tốt. Và xung quanh chúng ta vẫn còn biết bao tấm lòng vàng chung tay ủng hộ đồng bào vùng lũ, có người đã tự nguyện bỏ mạng sống ở vùng sâu, vùng xa để mưu cầu giống người… Những hành động nghĩa hiệp thấm đẫm tình người đó làm không chỉ tồn tại trong Luke. Ở thời Vân Tiên, nó chỉ tồn tại trên cuộc đời này, hình như, như một liều thuốc thần kỳ cứu sống những con người bất hạnh.
Cuộc sống là vậy, quan tâm đến mọi người cũng có nghĩa là chịu trách nhiệm với xã hội và chính mình. Hôm nay, sinh viên của chúng tôi cũng tích cực tham gia vào nhiều sự kiện ý nghĩa. Tham gia đội thanh niên tình nguyện, hiến máu nhân đạo, quyên góp sách vở ủng hộ người nghèo, hay giúp bạn cùng lớp gặp hoàn cảnh khó khăn, giúp người già qua đường… Đó không phải là điều to tát, nhưng những hành động tưởng chừng rất nhỏ ấy lại nuôi dưỡng nhân cách con người. đem lại niềm vui cho người khác.
Tinh thần nhân đạo này không chỉ có bây giờ mà nó là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam. Mỗi người cần kế thừa, giữ gìn và phát huy tinh thần nhân văn. Trong thời đại mới này, tinh thần con người cần thiết hơn bao giờ hết. Chúng ta hãy chung tay lập nên một đội quân chính nghĩa để chống lại kẻ ác… Đó là một nhiệm vụ lâu dài, khó khăn nhưng không phải là không thể hoàn thành.
Vì vậy, trong xã hội ngày nay, vẫn còn rất nhiều người làm việc theo lẽ phải, không theo lời học trò. Con người chỉ có một cuộc đời để sống nên hãy sống sao cho có ích để thấy mình là người tốt. Hãy làm điều phải, thương yêu đùm bọc lẫn nhau, vì: “Người với người sống là để thương nhau” (Tố Hữu).
Dương Ngô Vân Anh
Lớp 11A5 – THPT Bình Xuyên – Hương Canh – Vĩnh Phúc