– Tìm tòi, trông chờ vận may sẽ dẫn đến thụ động, ỷ lại, tự thui chột nỗ lực của bản thân, thành công đạt được không bền vững. Mọi người hãy luôn năng động và tích cực.
– Đừng đổ lỗi cho may mắn, bởi điều đó chứng tỏ bạn chưa hiểu hết cuộc đời.
– Thành công không bao giờ cho không ai cái gì, nó chỉ cho mượn cái mà ban đầu đặt mục tiêu cho mình cao hơn cơ hội đó, làm việc chăm chỉ, tiếp tục làm việc chăm chỉ, nhiệt tình, kiên trì, để đạt được mục tiêu lớn hơn, tốt hơn và ý nghĩa hơn kết quả. chúng ta hãy . Số phận này là điều kiện mà cuộc sống đặt ra để thử thách lòng can đảm của mỗi người.
Thành tích của chúng tôi là làm sống lại món quà ban đầu mà anh ấy đã tặng cho chúng tôi. Câu chuyện ngụ ngôn là một lời khuyên sâu sắc về cách chấp nhận những “may rủi” trong cuộc sống.
Nếu bạn đồng ý, bạn nên giải thích vấn đề: Mọi thành quả, ngoài yếu tố may mắn, luôn là kết quả của một quá trình nỗ lực và quyết tâm. Có những thành tựu đến sau nhiều lần thất bại, thậm chí phải đổ mồ hôi và nước mắt. Nếu chúng ta cho rằng thành tích của mình là do may mắn, nghĩa là nếu chúng ta đánh giá thấp hoặc thậm chí phủ nhận sự chăm chỉ của mình, thì chúng ta sẽ quên phải làm gì trước một mục tiêu mới và làm thế nào để đạt được mục tiêu đó. Sẵn sàng, nỗ lực vượt qua khó khăn vất vả để đạt kết quả tốt.
– Thí sinh có thể làm bài thi theo các cách khác nhau nhưng phải có lý do, căn cứ chính đáng, được tự do bày tỏ chính kiến nhưng phải đảm bảo đạo đức và pháp luật.
– May mắn: những điều tốt đẹp đến hoàn toàn tình cờ, bất ngờ
May mắn chỉ là sự khởi đầu: điều tốt đẹp mà chúng ta tình cờ có được là những hoàn cảnh thuận lợi trong đó chúng ta đặt ra những mục tiêu mới và bắt đầu một hành trình mới hướng tới những thành tựu lớn hơn. . Thành công chỉ có ý nghĩa với những ai biết sử dụng nó.
=>Mọi thành công chỉ là sự khởi đầu khẳng định vận may không thể là yếu tố quyết định, không thể là cơ sở để đánh giá sự thành bại của một ai đó.
Từ giáo dục Và kinh nghiệm ứng viên có thể thể hiện bản thân suy nghĩ riêng thuyết phục bản thân và những người khác nhận thức được tất cả may mắn chỉ là sự khởi đầu. Trong mọi trường hợp, nó nên nhằm mục đích làm rõ câu hỏi: Tại sao may mắn chỉ là khởi đầu? Đâu là yếu tố quyết định sự thành công của mỗi người? Phát triển bền vững làm gì cho con người và xã hội?
Bắt đầu với việc thảo luận làm thế nào để có được cơ hội trong cuộc sống, thí sinh phải nêu rõ những định hướng trong nhận thức và hành động phù hợp và có ý nghĩa với mình.
– Thí sinh có thể cảm nhận và diễn giải theo nhiều cách khác nhau nhưng phải có lý do và chứng minh xác đáng.
– Thơ vẫn là đờiThơ là tiếng vọng của cuộc đời, mỗi trang thơ đều mang bóng dáng của cuộc đời, hơi thở nồng nàn của nó.
– Phần còn lại của cuộc sống: cuộc sống trong thơ không phải là “bản chính” của cuộc sống bên ngoài. Đó là cuộc sống được thanh lọc bởi những suy nghĩ và cảm xúc của nhà thơ.
– Để trở thành một người đẹp: cái đẹp trong thơ muôn màu muôn vẻ, đó có thể là vẻ đẹp của hình tượng, vẻ đẹp của nội dung tình cảm thẩm mĩ; nhưng cái gì cũng phải thấm nhuần vẻ đẹp của ngôn từ và thủ pháp nghệ thuật. Điều này đòi hỏi tài năng của một nhà thơ.
=> Ý kiến đề cập đến bản chất của thơ ca nói riêng và văn học nghệ thuật nói chung. Cái đẹp trong thơ bắt nguồn từ cuộc sống, từ chiều sâu tâm hồn, từ tài năng sáng tạo của nhà thơ.
* Giải thích ý kiến
– Trong bài thơ, cuộc sống và cái đẹp nằm trong mối quan hệ biện chứng với nhau: Cái đẹp phải bắt nguồn từ cuộc sống và cảm xúc của nhà thơ. Như R. Gamzatop đã nói “chỉ có niềm vui của riêng mình, nỗi buồn trong lòng anh ta viết nên điều đó”. Vẻ đẹp của nghệ thuật sẽ nâng cuộc sống lên một tầm cao mới.
– Bắt nguồn từ cuộc sống trở thành tiếng nói của trái tim chung với sự rung động của tâm hồn thi nhân và sự thăng hoa trong cái đẹp của nghệ thuật, đem lại niềm vui cho lòng người.
1.0
– Bài thơ lúc rảnh rỗi trích dẫn Xem Văn quốc ngữ thi tập. Tự nhiên, bằng những từ đơn giản, thơ lúc rảnh rỗi nó thể hiện sâu sắc ý nghĩa triết lí của lối sống nhàn tản mà tác giả lựa chọn. Đó là quan niệm sống hài hòa với thiên nhiên, giữ cốt cách cao thượng, trên danh lợi.
– Nguyễn Bỉnh Khiêm mở lòng, hòa mình vào cuộc sống làng quê. Theo đó, cái “bồ” của cái “tôi” là cái “tâm” đại trí, có trí tuệ lớn, nhận thức đầy đủ những thăng trầm của cuộc đời, sống an nhiên tự tại. Vì vậy, nơi mà “ta” chọn là “chốn trống”, tức là nơi ta có thể sống yên tĩnh, thoải mái, không tranh giành. Người “khôn” thì chọn chỗ “cướp”, tức là nơi người ta xô đẩy nhau để được danh lợi, còn nơi xô đẩy là “hoang dã”.
– Theo chu kỳ của bốn mùa, “ta” “ăn” và “tắm” thuận theo tự nhiên hài hòa với thiên nhiên quanh năm; tiết kiệm, nghèo, nhưng thú vị.
– Lại nữa, những hình ảnh đời sống dân dã, hộ gia đình, thôn quê không chỉ thể hiện sự đạm bạc mà còn toát lên vẻ cao quý. Một sự thanh cao trong cách ăn ở của một danh nhân muốn thoát ly cuộc đời, đồng thời là niềm vui hòa mình vào cuộc sống thiên nhiên của mình.
=> Với hoàn cảnh cụ thể của nhà thơ, an nhàn là con đường duy nhất để giữ trọn khí chất và vẻ đẹp tâm hồn trong cuộc đời tranh danh lợi.
* Bài thơ lúc rảnh rỗi nó thể hiện sâu sắc quan niệm sống coi danh lợi như một giấc mộng. Là sự thể hiện tập trung năng lực văn chương, nhân cách cao thượng, gần dân, được dân kính trọng của một trí thức thực thụ:
Rượu lên cây ta uống
Thấy phú quý như mộng.
Mượn từ một truyền thuyết xưa, một người đàn ông ngủ dưới gốc cây hương thảo nói rằng anh ta là một quả quýt trong giấc mơ, rằng anh ta giàu có, và anh ta tỉnh dậy khi vẫn đang ngủ dưới gốc cây và nhận ra rằng đó chỉ là một giấc mơ. Tác giả dựa vào truyện cổ để bộc lộ lòng căm ghét phú quý, danh lợi, qua đó khẳng định lại phương châm sống, sự lựa chọn cách sống thoải mái cả về vật chất lẫn tinh thần.
– Đối với Nguyễn Bỉnh Khiêm, phú quý quyền cao chức trọng là kiếp người bạc bẽo chà đạp nhau để mưu sinh. Vì vậy, có thể hiểu rằng, thái độ coi phú quý như một giấc mơ là cách nhà thơ chọn con đường sống gần gũi, sẻ chia với nhân dân. Cuộc sống thanh đạm nhưng cao thượng của những người bình dân thật đáng quý và đáng trân trọng bởi nó vừa mang lại sự bình yên, vừa bảo vệ bản sắc không bị hoen ố trong xã hội hiện đại. Nguồn gốc triết học của Nguyễn Bỉnh Khiêm liên quan đến sự hiểu biết của người dân về một cuộc sống lành mạnh và tốt đẹp.
* Về nghệ thuật, qua đoạn thơ lúc rảnh rỗi, đã chuyển thể văn Nôm của Nguyễn Bỉnh Khiêm thành một ngôn ngữ nghệ thuật biểu đạt. Tác giả đã sử dụng nghệ thuật tương phản, ngôn từ giản dị nhưng không kém phần tinh tế, nhịp thơ uyển chuyển. Nó còn có cả tiếng cuốc, người đánh cá, cây măng, cây đậu…, những nét hiện thực dân dã mà văn học trung đại thường xa lánh. đưa vào thơ ông những hình ảnh thôn dã, gần gũi, mục đồng và rất Việt Nam. . Đây là một thời điểm mới với những cách tân nghệ thuật trong thơ của Nguyễn Bỉnh Khiêm lúc rảnh rỗi.
2.0
1.0
Bài thơ thể hiện chân dung con người giản dị, mộc mạc, nhân cách cao thượng, vẻ đẹp trí tuệ của một nhân vật tiến hóa kiểu Nho giáo thường thấy trong văn học trung đại, từ quan niệm sống sung túc, không phân biệt giàu nghèo. . Cả bài thơ bộc lộ một vẻ đẹp toàn bích trong thế giới dân gian, một triết lý nhân sinh thoát khỏi vòng cám dỗ của cuộc đời.
– Tư tưởng đưa ra yêu cầu đối với người sáng tạo và hướng dẫn người tiếp nhận. Đối với những người sáng tạo cần “sống thì viết” để thấu hiểu giá trị của cuộc sống, để sáng tạo ra những tác phẩm có giá trị, chứa đựng tính nhân văn cao cả để góp phần “thanh lọc tâm hồn người đọc”. Đối với người tiếp nhận, cần nhạy cảm với cuộc sống, giáo dục cảm xúc thẩm mỹ để hiểu và phát hiện ra vẻ đẹp của thơ. Tư tưởng này và lối sống của Nguyễn Bỉnh Khiêm luôn phù hợp trong cuộc sống hôm nay.
0,5