SỢI DÂY
(Trích đoạn)
– Hoaiya –
I. Giáo dục đại cương.
1. Tác giả: Tô Hoài
– Tô Hoài (1920 – 2014), quê Hà Đông. Ông bắt đầu con đường văn chương với một tập thơ lãng mạn và một vài tập truyện vừa, viết theo lối võ hiệp, nhưng sau đó nhanh chóng chuyển sang văn xuôi hiện thực và gây được sự chú ý ngay từ đầu.
– Tô Hoài là nhà văn lớn có số lượng tác phẩm kỷ lục (khoảng 200 đầu sách thuộc nhiều thể loại khác nhau) trong nền văn học Việt Nam hiện đại.
– Việc làm của Hoài thể hiện sự hiểu biết sâu sắc, phong phú về phong tục, tập quán của nhiều vùng miền. Câu chuyện sinh động, hóm hỉnh của những người từng trải. Vốn từ phong phú được vận dụng nhuần nhuyễn, tài hoa, xúc động, lôi cuốn người đọc.
2. Tác phẩm.
– Xuất xứ: Truyện ngắn có dây Sáng tác năm 1952, in thành tập Chuyện Tây BắcĐược Giải Nhất – Giải Thưởng Hội Văn Nghệ Việt Nam 1954-1955.
– Kế hoạch (3 phần):
+ Phần 1 (từ đầu đến “vỡ đầu”): Cuộc sống và diễn biến tâm trạng của Mị trong nhà thống lí Pá Trăn
+ Phần 2 (tiếp tục “cuộc chiến ở Hồng Ngài”): Tình cảnh A Phủ và cuộc xử án ở nhà thống lí Pá Tra
+ Phần 3 (còn lại): Mở đầu A Phủ và hai đứa chạy trốn Hồng Ngài
– Nội dung: “Phu Vài” là câu chuyện về cuộc nổi dậy của những người dân không chấp nhận thực dân, địa chủ áp bức, bắt bớ, tù đày lao động vùng núi cao Tây Bắc trong cuộc sống tăm tối. mạng sống
II. Đọc – hiểu văn bản.
1. Nhân vật của tôi:
Một cuộc đời khốn khổ: Tôi là một cô gái trẻ, xinh đẹp, yêu đời nhưng vì món nợ “ngất trời” mà anh buộc phải làm việc”Anh lừa dối cô dâu của mình“Thống lí Pá Tra, ngược đãi, mất cảm giác sống (Bài viết về vị trí của tôi, nơi làm việc, phòng …)
+ Khát khao sức sống tiềm tàng và hạnh phúc: Mùa xuân đã đến (thiên nhiên, tiếng sáo gọi bạn, rượu vang…), tôi bừng tỉnh (ký ức sống dậy, sống cùng tiếng sáo, cảm nhận về thời gian, thân phận…) và tôi muốn ra ngoài ( bật đèn).
+ Sức đề kháng mạnh mẽ: Đầu tiên tôi thấy A Phù nối, Tôi bỏ bê “tình cảm”. Nhưng khi nhìn thấy A Phủ “nước mắt chảy dài trên gò má xám xịt”. xúc động, để nhớ TÔI, đồng cảm với nhân dân, nhận ra tội ác của bọn cầm quyền. Tình yêu và sự cảm thông lớp học, khao khát tự do mãnh liệt…Thúc tôi cắt dây mở A Phủ và tự giải thoát cho mình suốt đời.
2. Nhân vật Phúc
+ Là nạn nhân của hên xui, hủ tục lạc hậu Và chế độ phong kiến ở miền núi (Mồ côi cha mẹ, lớn lên nghèo khó đến nỗi không đủ tiền mua vợ khi đi làm thuê từ nhà này sang nhà khác).
+ phẩm chất tốt: có sức khoẻ phi thường, dũng cảm; yêu tự do, yêu công việc; có một tiềm năng mạnh mẽ cho cuộc sống…
3. Chi phí công việc:
Giá trị thực:một mô tả thực tế của một số phận bi thảm người nghèo, vạch trần bản chất tàn ác từ giai cấp thống trị ở miền núi.
Giá trị con người: để hiển thị yêu thương, đồng cảm sâu sắc Với cảnh ngộ của người lao động miền núi trước cách mạng; lên án lên án vạch trần bản chất độc ác tàn ác từ giai cấp thống trị; Trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn, Sức sống mạnh mẽ và khả năng cách mạng Người Tây Bắc…
4. Nghệ thuật
– Nghệ thuật nhân vật có nhiều nét độc đáo (Phù được miêu tả bằng động tác, Con người đa phần là khác với tranh tâm,…)
– Câu chuyện mềm dẻo, linh hoạt; cách thể hiện nhân vật đầy bất ngờ, tự nhiên mà ấn tượng; Kể chuyện ngắn gọn, xử lý tình tiết khéo léo.
– Ông có tài miêu tả thiên nhiên, phong tục tập quán của người dân vùng cao.
– Ngôn ngữ sinh động, chọn lọc, sáng tạo, câu văn giàu hình thức, thấm đẫm chất thơ….
5. Ý nghĩa của văn bản.
Phủ nhận tội ác của bọn phong kiến, bọn thực dân; thể hiện số phận đáng thương của người lao động miền núi; phản ánh con đường cứu rỗi của họ và tôn vinh vẻ đẹp, sức sống tiềm ẩn và sự mãnh liệt của họ.
III. Cuộc thí nghiệm.
- Số phận của nhân vật Mèn và A phủ trong “Vợ chồng Phủ” của nhà văn Tô Hoài
- Qua truyện ngắn “A Cặp Phủ” chúng ta hãy làm rõ điều đó: “dù trong cùng cực, mọi thế lực xấu xa cũng không thể giết chết sự sống của con người”.
- Trong truyện ngắn “A Cặp Phủ”, Tô Hoài đã xác lập nhân vật theo tiến trình phát triển của cách mạng. Phân tích cho tôi rõ