Trống Thành Cổ
(Trích trong sách “Tam Quốc Diễn Nghĩa”)
– La Quán Trung –
I. Thông tin chung:
1. Tác giả: La Quán Trung
– La Quán Trung (1330-1400), tự La Ban, hiệu Hồ Hải Tân Nhân, người vùng Tây Nguyên tỉnh Sơn Tây cũ.
– Lớn lên vào cuối triều đại nhà Nguyên và đầu nhà Minh. Thiên nhiên tĩnh lặng, dạo quanh nghe một mình.
– Là người đầu tiên có đóng góp xuất sắc cho trường phái tiểu thuyết lịch sử thời Minh – Thanh (Trung Quốc).
2. Tác phẩm:
– Trích từ Hồi 28 trong Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung.
– Trống Jo Thành kể lại việc ông đi tìm chúa Quan Kong Lưu Bị, qua năm cửa ải, chém sáu tướng Tào, trở về Jo Thành quyết sống với người em bị Trương Phi nghi ngờ mưu phản.
Xem thêm:Cảm nhận về tác giả La Quán Trung
II. Đọc hiểu văn bản:
1. Nhân vật Trương Phi:
Trương Phi là người cương trực, nóng nảy, quan điểm bất biến, bầy tôi trung thành không thờ hai chủ, thà chết chứ không chịu khuất phục, chịu nhục.
– Trong mắt Trương Phi, Quan Công là kẻ phản bội nghĩa anh em, phản bội lời thề kết nghĩa tại vườn đào, đầu hàng Tào Tháo → không chấp nhận việc Quan Công đã làm.
– Quan Công khả nghi nghe theo lệnh Tào Tháo bắt Trương Phi → Trương Phi xem kết nghĩa như kẻ thù “Trương Phi mắt tròn, râu dựng ngược, hét như sấm, múa rắn chạy trốn. Quan Công.” Chưa đầy 4 câu, tác giả miêu tả 10 chuỗi hành động của Trương Phi, các hành động đều rất khẩn trương, dứt khoát, thể hiện thái độ rõ ràng, dứt khoát.
– Lời đáp trả đầu tiên, Trương Phi tát Quan Công một cái bằng được, vừa giận vừa hận. “Ngươi phản bội ta, ngươi còn mặt mũi gì tới gặp ta?”
– Câu thứ hai: Giải thích lý do buộc tội khó chối cãi dựa trên bằng chứng rõ ràng: Quan Công phạm tội: bỏ anh, Tào Tháo, được bổ nhiệm gạt em, lại tước.
– Bác bỏ lời bào chữa của Tam cô nương và Nhị cô nương, tiếp tục cho rằng Q Jong là cha, lừa cả hai chị em, lần này là đến Cổ Thành bắt Trương Phi.
– Mâu thuẫn thứ nhất ngày càng gay gắt, cuộc đấu tranh ở Sái Dương chưa giải quyết xong lại nảy sinh mâu thuẫn thứ hai. Trương Phi cho rằng Quan Công đã mang quân theo mình, “Đây không phải là quân đội …. hãy phủ nhận nó.”
– Quan Công chém đầu Sái Dương (chưa hết) → mâu thuẫn thứ hai được giải quyết và đánh tan sự nghi ngờ của Trương Phi lúc đầu.
– Trương Phi tiếp tục hỏi người lính bị bắt ở Hứa Đô và nghe hai cô kể lại mọi chuyện -> Trương Phi hoàn toàn tin tưởng Quan Xung → Trương Phi vẫn là người hiền lành, thận trọng và khôn ngoan.
– Nhận rõ sự tình, biết mình đã nghĩ lầm cho mình, Trương Phi đã biết lỗi, thành khẩn nhận lỗi “Trương Phi nghe hết chuyện, rưng rưng nước mắt, cúi đầu trước Vân Trường”.
⇒ Ca ngợi Trương Phi dũng mãnh; anh ấy chung thủy và ghét sự phản bội, anh ấy không tin vào lời nói, anh ấy chỉ tin vào hành động, anh ấy biết cách tìm kiếm và chịu đựng. Chính trực, nóng tính, hơi lỗ mãng nhưng đáng kính, anh trắng đen, biết giữ chữ tín, trung nghĩa và phục vụ tốt – hổ tướng của nước Thục sau này.
2. Hình ảnh Quan Tông:
– Vượt qua 5 cửa ải và chém đầu 6 tướng Tào, Quan Công không chút do dự vì luôn tìm kiếm Lưu Bị và luôn coi Tào Tháo là kẻ thù.
– Đến thành cổ gặp Trương Phi, vị quan cứng rắn nhất để thử thách lòng trung thành và chứng minh sự trong sạch của mình.
– Đến cửa ải này, Quan Công không còn cách nào khác là né mũi giáo và thảm hại cố dùng lời lẽ nhẹ nhàng để bào chữa – không, anh phải cầu cứu hai chị em và đều vô ích trước sự nài nỉ của Trương Phi.
– Cách thông minh nhất, hiệu quả nhất và nhanh nhất là chặt đầu Sái Dương. Quan Công chiến thắng càng sớm, anh ta càng chứng tỏ lòng trung thành với người anh em kết nghĩa của mình.
– Quan Công là một dũng tướng, trung thành, có tài, hiểu thời thế nhưng cũng hào hiệp, đại trượng phu, dũng sĩ, đánh trống không xong, gan dạ, dũng cảm, lấy đầu Sái Dương oai hùng . linh hồn
⇒ Ủng hộ Quan Vân Trường là người trí dũng song toàn, biết tiến biết lui, ở địa vị “chính nghĩa” luôn khiêm tốn khiêm nhường; biết dùng hành động chém tướng để minh oan và tỏ lòng trung nghĩa.
3. Âm vang tiếng trống lâu đài cổ:
– Đoạn trống được diễn tả ngắn gọn trong ba câu: “Quan Công không nói… đầu Sái Dương lăn trên đất”.
– Ý nghĩa của “trống cổ”.
+ Hành động đánh trống hóa giải mối nghi ngờ của Trương Phi.
+ Trống xử Quan Công.
+ Tiếng trống gọi, tiếng gọi.
+ Tiếng trống đưa anh em xích lại gần nhau.
+ Tiếng trống của tình anh em cùng chung lí tưởng ngày càng được tôi luyện qua gian nan thử thách.
+ Tiếng trống trận tạo không khí hào hùng chiến đấu, hương vị đặc sắc hấp dẫn của Tam Quốc.
⇒ Trống Thành Cổ đó là tinh thần kết tinh mọi yếu tố nội dung và nghệ thuật của văn bản.
III. Bản tóm tắt.
1. Nội dung:
– Vẻ đẹp ở nhân vật Trương Phi và Quan Công: giàu lòng trung nghĩa, trung thành với vua.
– Ca ngợi tài năng và bản lĩnh của các anh hùng dưới trướng Lưu Bị.
– Đánh giá cao tình nghĩa giữa ba anh em đã thề non hẹn biển ở vườn đào.
2. Nghệ thuật:
– Nghệ thuật xây dựng nhân vật với tính cách điển hình qua hành động và lời nói.
– Tạo tình huống gay cấn.
– Kết cấu kịch: mở đầu, thắt nút, phát triển, cao trào, mở nút.
– Không khí chiến đấu sôi nổi, oai hùng.
– Nghệ thuật kể chuyện giản dị, không trang trí mang phong cách văn xuôi lôi cuốn người đọc.
III. Hướng dẫn tự học:
Tóm tắt câu chuyện Lâu đài cổ bằng cách viết hoặc nói trên lớp