CẢNH NGÀY HÈ
(Chú ý cảnh giác, bài 43)
– NGUYỄN TRÃI –
I. Giáo dục đại cương.
1. Tác giả:
– Nguyễn Trãi (1380 – 1442) quê ở Hải Dương.
– Có tài ngoại giao, quân sự, chính trị.
– Là nhà thơ, nhà văn lớn của nhân dân.
2. Quốc Âm thi tập:
– Tập thơ Nôm sớm nhất gồm 254 bài thơ đánh dấu sự phát triển của thơ ca Việt Nam.
– Nội dung: Phản ánh vẻ đẹp con người Nguyễn Trãi.
– Nghệ thuật: sáng tạo thể thơ Nôm Đường luật xen lẫn câu sáu chữ, câu bảy chữ.
– Kế hoạch: 4 phần (SGK)
3. Tác phẩm Cảnh ngày hè:
Một. Nguồn gốc:
Bài thơ 43 trong mục Bảo kính vương quốc – mục Chủ đề số.
b. Hoàn cảnh tạo nên:
Khoảng năm 1438 – 1439 khi tác giả John Son về ở lại.
c. thể thơ: Luật Thất ngôn xen lục ngôn.
đ. Cách trình bày:
– Sáu câu đầu: Cảnh ngày hè.
– Hai câu cuối: Tấm lòng của Nguyễn Trãi.
II. Đọc – hiểu văn bản.
1. Vẻ đẹp rực rỡ của bức tranh thiên nhiên.
Một. Bức tranh ngày hè rực rỡ, sinh động:
– Màu sắc:
+ Màu xanh của lá cây.
Màu đỏ của hoa lựu.
+ Màu hồng của hoa sen.
– Âm thanh:
+ Tiếng ve kêu – đặc trưng cho mùa hè.
+ Tiếng chợ cá ồn ào – đặc trưng của một làng chài.
– Hình ảnh: Hoa, lựu, cọ bền vững.
⇒ Sự kết hợp giữa màu sắc, âm thanh, hình ảnh làm cho khung cảnh mùa hè trở nên sinh động, tràn đầy sức sống.
b. Những giao cảm tinh tế giữa nhà thơ với cảnh vật:
Nhà thơ cảm nhận cảnh vật bằng nhiều giác quan: thị giác, thính giác, khứu giác.
– Pha trộn màu sắc, âm thanh, đường nét theo quy luật đẹp trong hội họa và âm nhạc
→ Bức tranh thiên nhiên tượng hình, truyền cảm, hứng khởi và sâu sắc.
– Tình yêu thiên nhiên, cuộc sống của Nguyễn Trãi.
+ Tất cả các hình ảnh đều sinh động: đùn xanh, rợp bóng như ô; Lựu phun màu đỏ, mùi sen hồng.
+ Tất cả các màu đều đậm: xanh, đỏ lựu, hồng cánh sen.
– Cả thiên nhiên và con người tràn đầy sức sống. Nó thể hiện một tâm hồn khát sống, yêu đời – mãnh liệt và tao nhã, giàu nghệ thuật của tác giả.
3. Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi.
– Truyền thống: Ngu ngốc
– Mơ:
+ Nhà vua sáng suốt.
+ Người dân có cuộc sống ấm no, hạnh phúc.
– Câu cuối ngắt nhịp 3/3 → Tình yêu thương con người, quê hương của tác giả bị bóp nghẹt.
– Nhà thơ đắm chìm trong cảnh một ngày hè muốn có cây đàn của vua Tuân mà tấu một khúc. Gió nam Cầu cho mưa thuận gió hòa để “dân giàu sang xưng bá”.
– Nhận Nghiêu, Thừa là “những tấm gương quý để tự dạy mình”, Nguyễn Trãi đã bộc lộ chí hướng cao cả: luôn ra sức đem tài năng, trí tuệ để thực hiện tư tưởng nhân nghĩa, yêu nước, thương dân.
III. Bản tóm tắt:
III. Bản tóm tắt:
1. Thành phần:
– Hình ảnh ngày hè sống động, sinh động.
– Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi.
2. Nghệ thuật:
– Thể thơ Đường luật phá cách giao nhau bằng câu lục bát.
– Tả cảnh ngụ tình.
– Ngôn ngữ giản dị, gần gũi
– Một hệ thống ngôn ngữ đơn giản, tinh tế pha trộn với các từ và kinh điển của Trung Quốc.
– Dùng từ độc đáo: sóng gió, sóng gió, sóng gió…
5. Ý nghĩa của văn bản.
Xuyên suốt sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Trãi, tư tưởng lớn – tư tưởng nhân nghĩa, yêu nước thương dân – được thể hiện bằng những rung động trữ tình dạt dào trước cảnh thiên nhiên ngày hè.
III. Cuộc thí nghiệm.
1. Cảm nhận của anh/chị về vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm hồn Nguyễn Trãi qua đoạn thơ.
2. Nhận xét về khát vọng cao cả của Nguyễn Trãi trong bài thơ, đặc biệt là hai câu cuối.