– “Vợ chồng Phủ” là truyện ngắn đặc sắc, thành công nhất của tuyển tập “Truyện Tây Bắc” và cũng là một trong những truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Tô Hoài trong thời kì chống Pháp.
– Nhân vật trung tâm của truyện là nhân vật Mị. Nhân vật Mị được Tô Hoài miêu tả trong phần đầu của truyện (từ lúc Mị vào tù làm dâu nhà nợ cho đến khi thoát khỏi Hồng Ngải) từ một con người, đến khát vọng hạnh phúc trong đời.
– Xây dựng nhân vật Mỵ là một thành tựu lớn của nhà văn Tô Hoài, một nhân vật có chiều sâu tâm lý phức tạp được tác giả khai thác và khắc họa thành công.
2. Cảm nghĩ chung về nhân vật.
3. Cảm nhận vẻ đẹp của nhân vật Mị qua hai lần chuyển cảnh:
Một. Khoản 1:
Nội dung:
– Vì sau khi bị bắt về nhà thống lý Pá Tra, tôi đã báo cáo nhà thống lý, để rồi chờ ngày vứt xác ở đây. Tôi bị bóc lột đến cùng cực, tôi bị sỉ nhục triền miên. Gánh nước, kéo sợi, v.v. những thứ như vậy tiếp tục đeo bám Ta.
– Cuộc sống của Mị trong nhà thống lí Pá Tra là cuộc đời của một con ngựa trâu, thậm chí còn thua cả con ngựa trâu.
– Chúng biến Mị thành công cụ lao động, nô lệ không công cho nhà Pá Tra.
– Tôi khép mình trong một không gian chật hẹp và tù đọng, căn phòng của tôi luôn tối om, cửa sổ của tôi là một lỗ vuông cỡ bàn tay, không quá khứ, không hiện tại, không tương lai, như một bản lai trong sự ngưng trệ của thời gian, rút lui như một con rùa lớn lên. ở một góc.
– Nhận xét: Cuộc sống của Mị trong nhà Pá Trần là cuộc sống khốn khó về vật chất và bế tắc về tinh thần.
* Nghệ thuật:
– Nghệ thuật nói hấp dẫn, thu hút người đọc, bằng giọng kể lảnh lót.
– Nghệ thuật xây dựng miêu tả hình tượng nhân vật độc đáo
– Ngôn ngữ, hành văn giàu hình ảnh.
b. Khoản 2:
* Nội dung:
Trong hội xuân Hồng Ngải, sức sống tôi bay bổng:
+ Âm thanh của cuộc sống bên ngoài (tiếng trẻ con chạy quanh, tiếng sáo gọi bạn tình,..) đã đánh thức những kí ức quá khứ và ám ảnh tâm trí tôi.
+ Tôi lẩm nhẩm đọc lời, và ngay lúc đó tâm hồn tôi trở về thời thanh xuân tươi đẹp với niềm khao khát tình yêu hạnh phúc.
+ Em uống say rồi về phòng.
+ Tôi ý thức được sự tồn tại của mình “tôi lại thấy phơi phới”, “tôi còn trẻ. Chúng ta vẫn còn trẻ. Tôi muốn vui vẻ”, với khát khao tự do
+ Tinh thần phản kháng mạnh mẽ: lấy một mẩu dầu thắp sáng căn phòng tối, người nổi dậy muốn “đi chơi Tết” để chấm dứt cảnh tù đày.
+ A Tôi đã làm mọi cách để chuẩn bị xuất hiện trước mặt Su, nhưng tôi không ngần ngại để ý đến anh ấy.
Lời bình: Trong em luôn tiềm tàng một sức sống mãnh liệt, sức sống ấy luôn cháy bỏng trong tim những cô gái Tây Bắc, chỉ chờ thời cơ để bùng phát mạnh mẽ.
Nghệ thuật:
– Nghệ thuật nói hấp dẫn, thu hút người đọc, với giọng điềm đạm.
– Nghệ thuật xây dựng miêu tả hình tượng nhân vật đặc sắc.
– Ngôn ngữ, hành văn giàu hình ảnh.
– Nghệ thuật khắc hoạ tâm lí, tính cách nhân vật.
– Chất thơ, chất trữ tình thấm đượm, ngôn ngữ, từ ngữ giàu hình thức.
4. Nhận xét về sự thay đổi:
– Đoạn 1: Mị xuất hiện trong vai người dâu lừa nhà thống lí Pá Tra. Tôi từ chức và chấp nhận kiếp trâu ngựa ở đó. Tôi là một nạn nhân điển hình của sự áp bức cường quyền và thần quyền ở Tây Nguyên phía Bắc. Tôi bị tê liệt với cảm giác về cuộc sống
– Khoản 2: Tôi đã thay đổi, lẽ sống, ý chí sống trỗi dậy mạnh mẽ, đó là một hệ quả tất yếu, có áp bức, đấu tranh.
+ Hành động “nổi loạn” của Mị cho thấy khát vọng sống luôn cháy bỏng trong Mị, khi có cơ hội nó lại trỗi dậy mạnh mẽ bất chấp sự áp bức của cường quyền, thần quyền.
+ Thông qua việc miêu tả rất tinh tế các động tác, cử chỉ cũng như diễn biến tâm lí đã thể hiện được ngòi bút phân tích tâm lí nhân vật bậc thầy của nhà văn Tô Hoài. Đồng thời thể hiện niềm tin của tác giả vào sức sống của người phụ nữ nông thôn miền núi và tấm lòng nhân đạo của ông.