Phân tích mâu thuẫn giữa lý tưởng và hiện thực trong truyện ngắn “Đời thừa” của Nam Cao

Phân tích triết lý nhân sinh trong văn tự sự Đời thường của Nam Cao

Nam Cao là một nhà văn lớn. cuộc sống thêm là truyện ngắn hoàn hảo của ông về đề tài trí tuệ. Qua việc khắc họa bi kịch đạo đức của Hồ (bi kịch sự nghiệp: thất vọng; bi kịch gia đình: bi kịch tình yêu), Nam Cao đã thể hiện một tư tưởng nhân đạo sâu sắc và mới lạ.

Đời sống thừa thể hiện bi kịch đạo đức của người trí thức tiểu tư sản mà nguyên nhân của nó là gánh nặng cơm áo. Lúc này, cuộc đời rơi vào hai bi kịch: bi kịch của người nghệ sĩ phải cố tình chà đạp lên nguyên tắc sáng tạo của nghệ thuật chân chính, và bi kịch của người cha vợ phải tự mình chà đạp lên nguyên tắc của tình yêu. lời đề nghị. Qua tấn bi kịch của nhà văn Hộ, Nam Cao thể hiện tư tưởng nhân văn cao đẹp: lên án hiện thực, lên án tha hóa, đồng cảm với những con người bất hạnh, khẳng định quan điểm nghệ thuật chân chính…

Hồ là một nhà văn nghèo với nhiều hoài bão và ước mơ. Anh là người có lý tưởng sống rất cao đẹp. Là một nhà văn, ông từng mơ ước có được những tác phẩm lớn có giá trị vô hạn. Nhưng từ khi Tú cứu và cưới Tú làm vợ, anh phải lo cho cả cuộc sống gia đình chỉ bằng đồng tiền ít ỏi của nghề viết văn. Trang trại đang trong tình trạng khó khăn. Anh tạm gác lại mong muốn lập gia đình, để rồi mối lo miếng ăn và lương tâm nhà văn đã biến anh thành một kẻ hung bạo. Anh ta chuốc rượu, hành hạ, đánh đập vợ con rồi hối hận. Các hộ dân như mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn không lối thoát.

“Cuối đời” có nghĩa là sống vô nghĩa, vô vị, vô nghĩa. Nhà văn họ Hồ rơi vào bi kịch của một “đời thừa” vừa là một trí thức vừa là một người vợ.

Tham Khảo Thêm:  Đề bài: đọc – hiểu về chủ đề học tập

Ý thức được hoàn cảnh sống “thừa thãi” của những người trí thức nghèo sáng tác Nam Cao đã dẫn họ đến một tấn bi kịch tinh thần vô cùng đau xót. Nhưng sống có ích lại là một bi kịch đạo đức thể hiện khát vọng sống có ý nghĩa. Họ không muốn sống thêm một cuộc sống vô ích.

Những mâu thuẫn không thể hóa giải và liên tục quay trở lại giằng xé tâm trí nhân vật chính là mâu thuẫn về sự tồn tại đơn giản, về một cuộc sống có ý nghĩa.

Khát vọng sống có ích, có ý nghĩa, có danh dự và trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống gia đình. Xung đột này là một xung đột nan giải nên đã đẩy nhân vật đến một bi kịch tinh thần. Càng cố gắng, anh càng rơi vào bi kịch. Là một nhà văn với nhiều hoài bão và ước mơ, Hồ phải gác lại tất cả để kiếm tiền nuôi vợ con. Hy sinh sự nghiệp, Hồ vẫn không cứu được gia đình. Anh viết thứ văn chương rẻ tiền để dằn vặt bản thân, nhưng vợ con anh vẫn nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ. Một người chồng, người cha tốt, cao thượng, có trách nhiệm lại trở thành một người chồng vũ phu.

Vẻ đẹp, vẻ đẹp và tình yêu. Họ phải viết những trang rẻ tiền, nhàm chán để kiếm tiền nuôi vợ con. Chính vì vậy anh luôn đau khổ. Luôn tự mắng mình.

Lý tưởng và thực tế. Hộ có nhiều ước mơ, lí tưởng cao đẹp nhưng hiện thực cuộc sống khốn khó bị đè nén, vùi dập. Họ vật lộn với cuộc sống nghèo khó nên không thể thực hiện được những hoài bão cao đẹp của mình. Họ ngày càng lún sâu vào bi kịch đau khổ do chính mình gây ra.

Là một nhà văn, Hồ trở thành một người vô dụng. Tham vọng không còn, bạn phải viết một cách vô trách nhiệm. Anh viết, rồi tự mình chịu khổ. Các hộ gia đình đại diện cho số phận của tầng lớp trí thức tiểu tư sản nghèo trước cách mạng. Họ là những con người thực tế, có hoài bão, ước mơ và cá tính, nhưng xã hội đối xử với họ rất tàn nhẫn. Xã hội đã tha hóa những con người có tính cách đó.

Tham Khảo Thêm:  Cách phân tích dẫn chứng trong bài văn nghị luận văn học

Nỗi đau của Hồ là nỗi đau của một người trí thức suốt đời không thể sống. Là một nhà văn, một người cha, một người chồng, Hồ không thể làm tròn bổn phận của mình. Anh không thể cống hiến hết mình cho nghệ thuật và gia đình. Vì thế, anh dằn vặt bản thân, cho rằng mình không phù hợp với cả nghệ thuật và gia đình. Anh ta không thể là một nghệ sĩ chân chính có thể tạo ra những tác phẩm mà anh ta muốn, nhưng anh ta không thể là một người sống theo nguyên tắc tình yêu cao cả mà anh ta tôn thờ. Nỗi đau của Hoạn là nỗi đau của con người nhận ra sự bất lực của mình mà không lối thoát.

Nam Cao là nhà văn có tài miêu tả tâm lí nhân vật. Ở khổ thơ 4, nhà văn tập trung miêu tả sự ân hận của họ khi tỉnh táo. Say rượu, tâm thần Hồ đã chở vợ con bỏ đi. Khi tỉnh lại, Hồ lại đau khổ, tự trách mình ác. Nhà văn đã khắc họa rất thành công tâm trạng này của nhân vật Hộ bằng cách kết hợp giữa lời kể gián tiếp với ngôn ngữ nửa trực tiếp. Lời độc thoại nội tâm của nhân vật được lồng ghép với ngôn ngữ trần thuật. Nhà văn đi sâu vào nhân vật để miêu tả diễn biến tâm lý của Hộ. Hộ tỉnh dậy, mệt mỏi, khát nước, khi biết vợ túng thiếu, động lòng, anh kém hiểu chuyện, hốt hoảng nhìn bộ dạng đáng thương của Tun, ăn năn, tự mắng mình. Anh khóc, tự trách mình… Những sắc thái tình cảm của người anh hùng được nhà văn thể hiện một cách tinh tế, sâu sắc.

Tham Khảo Thêm:  Đề thi thử THPT Quốc gia môn văn 2019. đề 23 Vợ nhặt

Thời lượng trần thuật của câu chuyện kéo dài khoảng một ngày: bắt đầu từ sáng, Hộ đọc sách, sau đó đi uống say và trở về cho đến sáng khi Hộ thức dậy. Nhà văn xen kẽ giữa các hồi ký, vì vậy câu chuyện được kể kéo dài suốt cuộc đời của Hồ. Điều này đã tạo nên tính chất ngắn gọn của truyện. Truyện ngắn chuyển tải nội dung của tiểu thuyết. Đây là thành công của Nam Cao khi viết truyện ngắn bởi nhà văn đã biết kết hợp nhuần nhuyễn giữa tự sự, hồi tưởng và độc thoại nội tâm.

Đời thường là truyện ngắn nhằm công bố nghệ thuật sáng tác của Nam Cao. Nhà văn đã gửi gắm những hiểu biết của mình về nhà văn, về nghề văn và về tác phẩm nghệ thuật thông qua nhân vật Hộ. Nhà văn phải có hoài bão, ước mơ thì mới viết được những tác phẩm có giá trị, “làm lu mờ tác phẩm cùng thời”… Nhà văn phải có trách nhiệm với ngòi bút của mình, viết gì cũng phải biết hổ thẹn. không phải nghệ thuật.

Nghề văn là nghề lao động sáng tạo, đòi hỏi nhà văn phải lao động nghiêm túc, “Văn chương đâu cần thợ giỏi… sáng tác cái không”… Tác phẩm văn học “ra ngoài đời. có giá trị “vượt mọi giới hạn”. và những hạn chế phải là công việc chung của cả nhân loại. Phải có một cái gì đó to lớn, mạnh mẽ, vừa đau đớn vừa thú vị trong đó. Ông đại diện cho tình yêu, lòng bác ái, công lý, v.v. hát, mang người lại gần người”. Theo nhà văn, một tác phẩm văn học chân chính là tác phẩm có giá trị nhân đạo sâu sắc.

Với quan điểm nghệ thuật đúng đắn này, Nam Cao đã để lại cho nền văn học Việt Nam những tác phẩm có giá trị nhân đạo sâu sắc.

Related Posts

USB Wifi là gì? Sự thay thế hoàn hảo cho card Wifi bị hỏng, chập chờn

quản trị viên · Ngày 4 tháng 6 năm 2023 · Trong cuộc sống, thay vì chỉ là người nhận, đôi khi bạn phải là người cho…

Bạn là ai trong Countryhumans ?

Countryhumans hiện đang rất hot trên mạng xã hội và được rất nhiều bạn trẻ tìm hiểu và xác định mình là ai trong Countryhumans. Vậy Bạn…

Aulala 911 clip video gốc và @s1mp1e244 cô gái hot nhất hôm nay

Hay gọi sô 911 video nhạc gốc và @s1mp1e244 Hot girl hiện nay là cụm từ được tìm kiếm nhiều trên MXH những ngày gần đây, cùng…

11h55 là ai ? 11h55 Voz là gì ?

11:55 là ai? ? 11:55Voz là gì? Đây là những cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất trong thời gian gần đây nhưng vẫn chưa có đáp…

Biển trời bão giông, lòng người đâu bình lặng

Giữa nhịp tim cả nước đang loạn nhịp, một bài văn của một nữ sinh trường THPT Chuyên Tây Nguyên đã chạm đến trái tim của hàng…

Bài văn xúc động viết về thầy cô, giáo

Bài viết đầy cảm xúc, yêu thương khi học trò bày tỏ lòng biết ơn đến thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Thời gian…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *