Phân tích dòng chảy tâm trạng của nhân vật bà cụ Tứ trong truyện ngắn “Vợ nhặt” của Kim Lân

Phân tích diễn biến tâm trạng của bà cụ Tứ trong truyện Lấy vợ người ta của Kim Lân.

Kim Lân là một trong những nhà văn hiếm hoi viết ít mà thành công rực rỡ. Ông tập trung viết về cảnh nông thôn, hình ảnh người nông dân cần cù lao động. vợ nhặt lấy từ tập Con chó xấu xí, là một truyện ngắn đặc sắc miêu tả cảnh ngộ của người nông dân trong nạn đói năm 1945, đồng thời ca ngợi bản chất tốt đẹp và sức sống kì diệu của họ. Ngôi kể thành công nhất trong truyện có lẽ là dòng chảy lên xuống của nhân vật Từ, mẹ Tràng, một người phụ nữ lớn tuổi bận rộn nhưng hết mực yêu thương con cái.

Truyện “Người nhặt được vợ Kim La” được viết sau Cách mạng tháng Tám nhưng nội dung của tác phẩm lại là nạn đói khủng khiếp năm 1945. Nhà văn, người đã đặt câu chuyện trong bóng tối của thời đói chết ấy, đã làm rung động lòng người. sự yêu thương, đùm bọc lẫn nhau và khát vọng hạnh phúc của những người nghèo khó. Vẻ đẹp nhân văn ấy được tác giả phát hiện và hướng đến thành công ở nhân vật bà Tú, mẹ của anh Tràng “lấy” vợ.

Bà cụ Tứ là một người mẹ nghèo thương con như muôn ngàn bà mẹ Việt Nam. Nhưng họ đã đặt người mẹ đó vào một tình huống rất khó xử. Đây là Tràng, con trai bà, một chàng trai vụng về, thô lỗ, xấu xí, lấy vợ giữa nạn đói trầm trọng. Nhưng dường như chính rắc rối ấy đã thắp lên ánh sáng tâm hồn của người mẹ tội nghiệp.

Trong tác phẩm, bà cụ Tứ chỉ xuất hiện ở đoạn giữa truyện, khi ông Tràng đưa vợ về nhà, còn từ đó đến nay, dù ít nói nhưng bà vẫn là người gây được sự chú ý của đông đảo người đọc. Bởi vì anh ấy cảm thấy một trăm nút thắt trong trái tim của mẹ mình. Hôm nay, chuyện cũ lẫn lộn, vui buồn, cay đắng, bi thương bủa vây.

1. Tâm trạng của bà lão Tun trong một buổi chiều trở về nhà.

Như thường lệ, chiều hôm ấy trời tối mịt, lão Tứ về đến nhà. Chưa thấy ai, nhưng Trang biết đó là mẹ vì ngoài ngõ có tiếng người ho sặc sụa. Anh từ bìa rừng tre bước vào. Tính cách của anh ấy vẫn vậy, vừa đi vừa lẩm bẩm điều gì đó trong miệng. Nhưng hôm nay thì khác, vừa nhìn thấy mẹ, Trang đã hét lên như một đứa trẻ để vào nhà.: “Bạn đang ở đây! Cậu con trai lao ra khỏi cổng để gặp mẹ và trách mẹ đã làm cậu chậm trễ. Ồ, chắc có chuyện gì, không phải lần nào đâu anh Trang. Và thậm chí được gọi vào. Ai đang ở nhà? Một thời gian dài, khi ông già và cô con gái nhỏ qua đời, chỉ còn lại hai mẹ con trong gia đình. Anh nhìn Trang rồi chậm rãi hỏi: Chuyện gì vậy? Anh Trang không chịu nói chuyện và giục chị vào nhà.

bà Tư mô phỏng Theo tôi về nhà. Anh ngạc nhiên vì bản năng mách bảo anh chuyện gì đang xảy ra trong nhà. Và đó chính xác là nó. Tôi vừa đến giữa quảng trường, Anh đứng sững lại và càng ngạc nhiên hơn từ. Trong nhà có người, nàng là nữ nhân. Có loại phụ nữ nào? Chưa từng gặp, chưa từng biết. Có phải người đàn ông đó đang đứng ở đầu giường của con trai mình không? Tại sao tôi được chào đón với bạn?.. Anh ấy là ai? Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu bà lão. Hoặc một bà già trông giống như một con gà. Bà cụ chớp mắt cho bớt nhòe vì bỗng bà cụ thấy mắt mình nhòe đi.. Bà không giống con gà, mắt cũng không mờ. Thực sự có ai đó. Bà cụ lại nhìn kỹ người đàn bà, không nhận ra ai. Bà lão quay lại nhìn đứa con trai nói rằng anh ấy không hiểu.

Lão Trang hôm nay lạ lắm. Đột nhiên lịch sự với mẹ, cô bắt bà lão ngồi xuống ghế trên giường trước khi nói. Anh loạng choạng bước vào. Người đàn bà lạ ấy tưởng mẹ Tràng đã già, điếc nên chào lần thứ hai. Hóa ra anh ấy không điếc, anh ấy bận Trộn cho người phụ nữ chào đón anh ta với ngươi. Anh vẫn không hiểu tại sao. Mãi cho đến khi ông Trang nói: “Nhà tao, nó về làm bạn với tao hết cả mày ạ!”. Sau đó bà anh ấy hiểu rất nhanh. Quá đột ngột! Anh im lặng gật đầu. Anh ấy chỉ không hiểu nó lắm. Trong lòng người mẹ tội nghiệp ấy, Tôi hiểu lắm mà vừa thương vừa xót cho số phận con mình.. Tiếc rằng khi người ta lấy chồng con cái, đến lúc phải vào bếp ăn nên làm ra, nhưng còn hy vọng sau này có con, mở mang tầm mắt. Còn đứa con của mình… Nghĩ đến đây, anh cảm thấy vô cùng lo lắng và thương hại. Hai hàng nước mắt anh chảy dài, biết đâu cho nhau thỏa cơn đói khát này?

2. Tâm trạng của bà lão Tun trước hạnh phúc nhỏ nhoi và tương lai của đôi vợ chồng trẻ.

Ông bà Trang Tử không biết lòng bà Tử. Nhìn cảnh họ, anh nhẹ nhàng thở dàiRồi tôi nhìn người phụ nữ giờ đã là cô dâu. Anh nhìn chị và nghĩ: Người ta phải đi qua bước khó khăn, đói khổ này mình mới dắt con đi. Con trai tôi vừa lấy vợ… Khi bạn nghĩ về nó, nó trở nên cay đắng về con người tôi. Nàng là mẹ, nàng không thể chăm sóc con cái… Giá như nàng qua được nửa thế giới này, nàng làm vợ của con trai hắn, nàng sẽ thoải mái, chẳng may, nếu phải giết người, cô ấy phải chịu đựng, nhưng bạn biết những gì? Có hạnh phúc trong đau khổ. Anh khẽ hắng giọng, dịu dàng nói với “cô dâu mới”: một khi các con đã có duyên ở bên nhau, anh cũng rất vui.

Bà Tư cũng khuyên đôi trẻ: Nhà mình nghèo nhưng bảo nhau làm ăn. Ông Trang động viên con dâu khi bước ra sân: Rồi biết đâu con sẽ gặp may… Biết đâu con nhà giàu, ba đời khó khăn. Sau đó, con cái của bạn sẽ đến sau.

Đó là điều tôi đã nói với con dâu mình, nhưng Bà Tư rất đau lòng. Anh nhìn dòng sông. Bóng tối bao phủ cả hai mắt. Những nhà có người chết, mùi trầm hương cháy theo gió bay đến két sắt. Bà lão thở dài. Bà lão nghĩ về đứa con gái nhỏ của mình. Bà lão nghĩ về cuộc đời dài khổ cực của mình. Vợ chồng họ lấy nhau, liệu cuộc sống của họ có tốt hơn bố mẹ trước? Những câu hỏi lại hiện lên trong đầu anh. Bà lão nhìn người phụ nữ với vẻ thương hại. Cô dâu nói đáng lẽ đám cưới phải làm mấy mâm cỗ nhưng nhà mình nghèo. Chắc chẳng ai chấp nhận đâu, chỉ mong vợ chồng nó khỏe lại là nó vui rồi. Nhưng bạn rất khao khát, khi bạn kết hôn, anh ấy rất yêu bạn.

Ôi biết bao nỗi đau, niềm vui, nỗi buồn, nỗi lo lắng dâng tràn trong lòng người mẹ nghèo. Bà lão không nói nên lời. Cô không khóc, nhưng nước mắt lăn dài trên má. Tuy nhiên, cô không muốn nói với cặp vợ chồng mới cưới rằng cô buồn. Bà cụ vội lau nước mắt ngước nhìn ông Tràng đập liềm thắp đèn. Anh chủ động hớn hở nói: Có đèn không? Ừ, châm một chút cho sáng… Dầu giờ đắt quá. Nói đoạn, bà cụ đứng dậy, uể oải đi sang bên kia giường nằm ngủ. Nó mang tâm trạng hỗn độn về chiếc giường cũ!

3. Tâm trạng của bà cụ Tứ vào sáng hôm sau.

Đêm đó, đôi vợ chồng trẻ ngủ rất ngon mặc dù có tiếng la thất thanh từ ngoài xóm vọng vào nhà. Anh Trang đúng là “xấu”, thức dậy lúc mặt trời mọc, đung đưa nhè nhẹ như người ta mới ngủ dậy. Cô dâu mới, có vẻ “cơ bản”, dậy sớm, quét sân. Chỉ có bà cụ là chắc đêm qua không ngủ được. Sớm hôm bà nghĩ mua mấy cái quần đan bằng tre, đan về nhà riêng. Tôi không biết khi nào anh ấy thức dậy vào lúc nửa đêm. Khi anh Trang thức dậy, môi trường đã thay đổi, nó mới và khác. Nhà cửa, ruộng vườn được quét dọn sạch sẽ, tươm tất… Hai cái hồ dưới gốc Ổi đầy nước chưa cạn. Những đống đất mùn ngổn ngang trên lối đi thẳng tắp đã được dọn sạch. Bà Tư nhổ cỏ ngoài vườn.

Thấy con đã tỉnh, bà lão vội vàng gọi cô dâu chuẩn bị đồ ăn để đi. sáng nay Lòng anh nhẹ nhàng, tươi mới, khác hẳn ngày thường, khuôn mặt u ám và ủ rũ của anh bừng sáng. Một bà già dọn dẹp và quét nhà. Anh với vợ chồng Trang, dường như ai cũng có một ý để tổ chức nhà cửa cho nề nếp, cuộc sống có thể khác, công việc có cơ hội tốt hơn.

Bữa sáng hôm nay cũng là một bữa ăn có vẻ khốn khổ trong ngày. Nhưng điều lạ là hôm nay bà cụ vừa ăn cơm với con dâu vừa nói chuyện công việc, hoàn cảnh gia đình. Anh nói về những câu chuyện hạnh phúc, những điều hạnh phúc về tương lai. Khi có tiền mua một cặp gà, ông bàn với con dâu rồi quay ra chẳng mấy chốc có cả đàn gà cho con xem. Vì vậy, chưa bao giờ trong ngôi nhà này, hai mẹ con lại đầm ấm, hòa thuận đến thế. Khi nồi cháo cạn, mỗi người được phát nửa bát cơm không, bà lão vội chạy vào bếp, làm nồi cháo bốc khói nghi ngút. Cái vạc là cám, mỗi lần cho vào miệng đắng nghét, nghẹn nơi cổ họng, nhưng bà lão nở nụ cười với mọi người và mạnh dạn nói “phô mai”, khen ngon. Anh không muốn bữa ăn vui vẻ đột ngột dừng lại. Trên thực tế, nó rất đau đớn. Một nỗi hối hận chạy qua tâm trí anh.

Một tiếng trống bỗng vang lên ngoài sân đình, dồn dập, đàn quạ trên cây gạo cao sát mé sân bỗng hốt hoảng đứng dậy, lượn trên mây rồi bay lượn trên trời như đám mây đen, bà Tú giải thích cho dâu nghe. . đó là một cái trống để triệu tập các loại thuế. Đói quá, lại còn phải đóng thuế, làm sao mà đủ sống. Anh vội quay đi vì cô dâu không dám nhìn anh khóc. Nhưng đây là những giọt nước mắt của những đứa con của họ cho tương lai đen tối, xám xịt.

Bà lão xuất hiện vào một đêm trong Vợ Chọn của Từ Kim Lân, nhưng sáng hôm sau thì không. Điều này là đủ cho một người thức dậy muộn. Nhưng đã quá lâu đối với người mẹ tội nghiệp. Bấy nhiêu thời gian, nhưng trong đó có biết bao niềm vui, nỗi buồn, niềm vui, nỗi đau, lo lắng và hy vọng. Người mẹ ấy đã sống trọn vẹn cuộc đời nội tâm của đứa con. Vì vậy, dù thời gian có trôi đi nhưng hình ảnh bà lão đáng thương ấy vẫn còn sống mãi, bởi đó là chứng nhân của một thời kinh hoàng, nhưng cũng là biểu tượng cho tấm lòng và phẩm cách của người mẹ. !

Tham Khảo Thêm:  Đề liên hệ nhân đạo trong Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo

Related Posts

USB Wifi là gì? Sự thay thế hoàn hảo cho card Wifi bị hỏng, chập chờn

quản trị viên · Ngày 4 tháng 6 năm 2023 · Trong cuộc sống, thay vì chỉ là người nhận, đôi khi bạn phải là người cho…

Bạn là ai trong Countryhumans ?

Countryhumans hiện đang rất hot trên mạng xã hội và được rất nhiều bạn trẻ tìm hiểu và xác định mình là ai trong Countryhumans. Vậy Bạn…

Aulala 911 clip video gốc và @s1mp1e244 cô gái hot nhất hôm nay

Hay gọi sô 911 video nhạc gốc và @s1mp1e244 Hot girl hiện nay là cụm từ được tìm kiếm nhiều trên MXH những ngày gần đây, cùng…

11h55 là ai ? 11h55 Voz là gì ?

11:55 là ai? ? 11:55Voz là gì? Đây là những cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất trong thời gian gần đây nhưng vẫn chưa có đáp…

Biển trời bão giông, lòng người đâu bình lặng

Giữa nhịp tim cả nước đang loạn nhịp, một bài văn của một nữ sinh trường THPT Chuyên Tây Nguyên đã chạm đến trái tim của hàng…

Bài văn xúc động viết về thầy cô, giáo

Bài viết đầy cảm xúc, yêu thương khi học trò bày tỏ lòng biết ơn đến thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Thời gian…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *