Phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân trong truyện ngắn “Sợi dây” của nhà văn Tô Hoài. Truyện ngắn đề cập đến tâm trạng của nhân vật Liên khi chờ tàu “Hai đứa trẻ” của nhà văn Thạch Lam
I. Giới thiệu:
– Giới thiệu về tác giả Tô Hoài; Nhân vật Mị trong cảnh đêm xuân tình.
– Lời giới thiệu tác giả Thạch Lam; Cảnh Liên và An đứng đợi chuyến tàu đêm
– Cả hai nhà văn đều đi sâu khai thác vẻ đẹp tâm hồn của người lao động.
II. Cơ quan đăng bài:
1. Cảm nhận hình tượng nhân vật Mị trong cảnh mùa xuân ở Hồng Ngải:
– Tôi có những đức tính tốt, nhưng tôi khổ cả vật chất lẫn tinh thần.
+ Họ coi tôi như nô lệ, như cô dâu phản bội của nợ. Mị sống nhục nhã hơn cả loài vật, thường bị A Sử đánh đập dã man. Tôi sống như một tù nhân trong một căn phòng nhỏ tối tăm.
+ Sống trong đau khổ, tôi gần như vô cảm, “tôi càng câm nín, rút lui như con rùa bị dồn vào đường cùng”.
– Tâm trạng và hành động của nhân vật tôi trong đêm tình mùa xuân: tiếng sao gợi lại những kí ức tươi sáng của một thời và gây cho tôi nhiều cảm xúc, nhiều ước muốn.
+ Tôi uống rượu để quên đi nỗi khổ hiện tại. Tôi nhớ khi còn là một cô gái, tôi trở lại cuộc sống với nhiệt huyết tuổi trẻ.
+ Tiếng sáo (biểu tượng của khát vọng tình yêu và tự do) từ một hiện tượng bên ngoài đi vào sâu thẳm tâm hồn tôi.
+ Tôi bật đèn là ánh sáng soi vào cuộc đời tăm tối. Mị muốn đi chơi nhưng bị A Sử chặn lại; Dù bị trói nhưng tôi vẫn tưởng tượng, cử động và đi lại như một người tự do.
Bên trong hình ảnh “con rùa nuôi một góc” có một con người vẫn khao khát tự do hạnh phúc, vẫn phấn đấu cho những ước mơ của tuổi trẻ. Cơn gió lạnh buốt không ngăn được sức xuân tươi trẻ trong thiên nhiên và con người, tất cả đã đánh thức tinh thần tôi.
– Đánh giá nghệ thuật:
+ Lối viết hiện thực sắc sảo, nghệ thuật phân tích tâm lí tinh tế, Tô Hoài đã xây dựng thành công nhân vật Mị.
+ Tôi là tấm gương sáng về sức sống tiềm ẩn, về sự vươn lên mạnh mẽ của con người từ trạng thái tăm tối bước ra ánh sáng của nhân phẩm và tự do.
2. Tâm trạng của Liên khi đợi tàu:
– Dù đã khuya “An và Liên đã buồn ngủ rồi nhưng hai chị em vẫn chịu khó ngủ muộn để chờ tàu với lòng nhiệt tình và kiên nhẫn.
– Lí do hai chị em Nằm chờ tàu: xuất phát từ cuộc sống nghèo khó và tâm hồn giàu có, đa cảm của hai đứa trẻ.
– Chuyến tàu gợi cho Liên nhớ về Hà Nội xa xôi, rực rỡ và ồn ào, là hình ảnh của một quá khứ tuổi thơ êm đềm.
– Chuyến tàu như mang đến một thế giới khác, “Đối với Liên là một thế giới khác với ánh sáng ngọn đèn của cô Tí và ngọn lửa của chú Siêu”, thế giới đó đầy giàu sang, hạnh phúc. Chuyến tàu mang theo một niềm hy vọng, nó là ánh sáng của “bao người đang tìm kiếm một thứ gì đó tươi sáng trong bóng tối cho cuộc sống nghèo khó đời thường” – một hình ảnh của niềm khao khát, khát khao.
⇒ Thạch Lam đã thể hiện sự trân trọng, cảm thương trước những mảnh đời tăm tối, nghèo khổ, bế tắc của những người bé nhỏ nơi phố huyện.
3. Điểm gặp nhau trong tư tưởng nhân đạo của hai tác giả:
+ Cả nhà văn đều có lòng thương cảm, đồng cảm với những con người nhỏ bé, bất hạnh, chịu nhiều éo le, đau khổ.
+ Phát hiện, cảm nhận và đánh giá cao vẻ đẹp trong những cái bất hạnh, đau khổ: sức sống mãnh liệt tiềm ẩn, những ước mơ, khát vọng đổi đời…
III. Cuối cùng:
Khẳng định nét độc đáo trong cách viết của hai nhà văn.