Phân tích bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu

Đề bài: Phân tích bài thơ “Đồng chí” của Chính Hồ.

“Đồng chí” là bài thơ hay nhất của Chính Hữu viết về người nông dân khoác áo lính trong những năm đầu kháng chiến chống thực dân Pháp. Bài thơ được viết vào mùa thu đông năm 1947, sau chiến thắng Việt Bắc, đầu xuân năm 1948, nó đã đi nửa thế kỷ, làm đẹp thêm hồn thơ chiến sĩ của Chính Hữu.

Hai mươi dòng thơ, ngôn ngữ giản dị, giọng thủ thỉ, cảm xúc dồn nén, hình ảnh thơ bừng sáng, có mấy dòng để lại nhiều bất ngờ cho bạn đọc trẻ hôm nay.

Bài thơ “Đông chí” ca ngợi tình đồng chí xôn xao, vào sinh ra tử của Bộ đội Cụ Hồ, của những người nông dân yêu nước đã chiến đấu trong 9 năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp (1946-1954).

1. Hai câu đầu của bài thơ có cấu trúc song song, đối xứng thể hiện hai “khuôn mặt” của những người lính còn rất trẻ, như tin cậy nhau. Giọng điệu chân thành của tình bạn thân thiết:

“Quê hương tôi nước mặn đồng chua,

“Làng tôi là một vùng đất nghèo sỏi đá đã được cày xới.”

Quê anh và làng tôi đều là vùng đất “mặn mặn, đồng chua” nghèo khó

“Đất cày lên đá”, làng quê, mượn tục ngữ, câu nói để nói về nơi chôn rau cắt rốn thân yêu, Chính Hữu đã làm nên lời thơ giản dị, lời thơ mộc mạc như thân thương như tâm hồn con người. đánh giặc. Đồng cảnh ngộ, cảm thông, thấu hiểu là cơ sở, gốc rễ của tình bạn, tình đồng đội.

2. Năm khổ thơ tiếp theo thể hiện quá trình của tình yêu: “đôi người xa lạ”, rồi “đôi tri kỉ”, rồi “bạn tri kỷ”. Bác chuyển khổ thơ, được 7, 8 chữ rồi rút lại, chắt ra 2 chữ, cảm xúc của bài thơ như dồn lại, nén lại. Những ngày đầu tiên đứng dưới lá cờ quân đội: “Anh với em là đôi người xa lạ – từ trời không quen nhau”. Cặp đôi đến với nhau với nhiều kỷ niệm đẹp:

“Súng kề súng, đối đầu,

Đêm lạnh chung chăn làm tri kỷ

Các đồng chí!”

“Vũ khí” là cách diễn đạt ngắn gọn, tượng trưng: cùng chung lý tưởng thượng võ; “Tôi và bạn” đã cùng nhau lên đường chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ độc lập, tự do và sự tồn vong của dân tộc. “Cạnh đầu” là bức tranh miêu tả những suy nghĩ đầu tiên của người bạn tâm giao. Bài thơ “Đêm lạnh chung chăn đôi bạn” là một bài thơ hay và cảm động, đầy ắp kỉ niệm của một thời gian khó. Chia sẻ dễ thương và mới mẻ với “đôi bạn tâm giao”.

Tham Khảo Thêm:  Soạn bài: “Hai đứa trẻ” (Thạch Lam)

“Cặp đôi tri kỉ” là những người bạn rất thân, biết bạn như biết mình. Bạn chiến đấu để trở thành một người bạn tâm giao, sau đó là một người bạn! Câu 7, 8 rút gọn còn hai chữ “Đồng chí!” thể hiện niềm xúc động tự hào ngân nga mãi trong lòng. Những xúc động để nghĩ về một tình bạn đẹp. Người dân cày yêu nước ra trận tự hào về tình đồng chí cao cả, thiêng liêng của những người lính cùng chung lý tưởng thượng võ.

Các từ bên, gần, cộng, lâu đài được dùng làm vị ngữ trong câu thơ thể hiện tình cảm gắn bó thiết tha của tình cảm thân thiết, đồng hành. Tấm chăn mỏng sưởi ấm người tri kỷ, đồng hành mãi mãi không thể quên là kỷ niệm đẹp của người lính:

“Hỡi núi rừng thẳm

Đội hình cũ đã đi đâu?

Bạn có biết nếu trời sẽ mưa vào buổi chiều?

Ở đây chăn bị hỏng

Nhớ cái lạnh đầu tiên

Về thăm Việt Bắc mến yêu…”

(“Chiều mưa đường số 5” – Thâm Tâm)

đông chi 1 - Chính Hủ's

“Đồng chí” là một bài thơ rất độc đáo, viết về anh bộ đội cụ Hồ – người nông dân khoác áo lính

3. Ba khổ thơ tiếp theo nói về hai người bạn cùng chung một nỗi nhớ; nhớ ruộng nương, nhớ người bạn cày, nhớ quê hương, nhớ giếng nước, nhớ cây đa. Mỗi hình ảnh đều chứa chan một miền đất yêu thương:

“Những cánh đồng tôi đã gửi người bạn thân nhất của mình để cày,

Nhà không để gió lay,

Những người lính thủy nguyên bản nhất nhớ

Giếng đa là hình ảnh thân thương của làng quê, thường được nói đến trong ca dao xưa: “Cây đa già, giàn mướp cũ… Cây đa, giếng nước, sân đình…”, được Chính sử dụng Hữu. và đặt nó trong một bài thơ rất tinh tế. dũng cảm, nói ít mà gợi nhiều, hiệu quả. Phải chăng ngôi nhà, cái giếng, cây đa đã được nhân hóa, dõi theo bóng người anh ngày đêm ra trận? Hay là “người lính” vẫn ngày đêm ôm chặt hình bóng quê hương? Có hai nỗi nhớ ở hai phía chân trời. Tình yêu đất nước góp phần hình thành tình đồng chí, tạo nên sức mạnh tinh thần trong người lính để vượt qua mọi thử thách gian khổ, khốc liệt trong thời kỳ đẫm máu.

Trong bài thơ “Bao giờ trở về” nói về nỗi nhớ này, Hoàng Trung Thông đã viết:

Tham Khảo Thêm:  Đề bài: Đọc – hiểu về chủ đề lối sống văn hóa

“Bóp tay để đếm khi bạn đi,

Mẹ thường nhắc tôi: biết bao giờ mẹ về không?

Lúa xanh cắt chân đập,

Anh đi cứu quê hương.

Cây đa trước sân đình,

Ta hứa nhớ cuộc tình gặp nhau trên đường.

Hoa cau thơm ơi là thơm,

Anh đi giữ cho tình yêu dạt dào.

(…) Đợi chín, đợi mười,

Tin thường thắng trận, khi nào bạn? “

4. Bảy câu thơ tiếp theo có đầy những chi tiết rất thực phản ánh hiện thực buổi đầu kháng chiến. Sau 80 năm đô hộ của thực dân Pháp, nhân dân ta đã vùng dậy khai hoang núi rừng. Sau này, nhân dân ta đã dùng dùi cui, giáo mác… để chống lại xe bọc thép và đại bác của giặc Pháp xâm lược. Những ngày đầu của cuộc kháng chiến, đất nước và nhân dân ta trải qua muôn vàn khó khăn: thiếu vũ khí, thiếu quân trang, thiếu lương thực, thuốc men… Bộ đội ra trận “mặc áo không sợ giặc”. rách rưới, ốm yếu, ốm đau, sốt rét rừng, “Người run cầm cập, trán ướt mồ hôi”:

“Bạn và tôi biết mọi cảm lạnh,

Người sốt run, trán ướt mồ hôi.

Áo tôi rách vai

Tôi có một số miếng vá trên quần của tôi

Một nụ cười đóng băng

Giày đi chân trần…”

Chữ “biết” trong câu này có nghĩa là cùng chung sống, cùng chịu khó. Các từ “anh với em”, “áo anh… quần anh” xuất hiện trong đoạn thơ như một tình bạn bền chặt, đẹp đẽ. Câu thơ 4 tiếng có cấu trúc tương phản: “Nụ cười lạnh” thể hiện sâu sắc tinh thần lạc quan của hai người lính và hai người đồng chí. Bài thơ được viết theo thể liệt kê, cảm xúc dồn nén trong lòng bỗng trào ra: “Yêu nhau nắm tay nhau”. Tình đồng đội được thể hiện bằng một cử chỉ ân cần, thân thương: “nắm tay nhau”. Anh nắm tay tôi, tôi nắm tay anh, để động viên nhau, tiếp cho nhau tình yêu thương và sức mạnh, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, “chiến thắng, chiến thắng”.

5. Ở phần cuối bài thơ có nhắc đến cảnh chiến đấu của hai người lính – hai người đồng chí. Họ cùng nhau “kề vai sát cánh chờ giặc tới”. Quang cảnh chiến trường là “rừng hoang sương muối”, một đêm đông vô cùng lạnh giá giữa núi rừng chiến trường. Trong gian khổ khắc nghiệt, trong sự căng thẳng “chờ giặc tới” nhưng hai người lính vẫn “sát cánh bên nhau”, cùng nhau vào sinh ra tử. Đó là một đêm trăng trên chiến trường. Đột nhiên một bài thơ hay xuất hiện:

Tham Khảo Thêm:  Đề bài: Đọc – hiểu về chủ đề sức mạnh của tình yêu

“Đầu súng trăng treo”.

Người lính nơi chiến trường “Ngôi sao súng mũ”. Một người lính phục kích địch trong một đêm đông “rừng hoang sương muối” đã có một “súng trường trăng treo”, cảnh vừa thực vừa mộng, khi đêm xuống trăng treo lơ lửng trên không trung. treo trên súng. Vầng trăng là biểu tượng cho vẻ đẹp của một đất nước thanh bình.

Vũ khí có nghĩa là chiến đấu gian khổ và hy sinh. “Ngọn trăng treo đầu súng” là hình ảnh thơ mộng mà trong những trận chiến khốc liệt, người lính vẫn yêu đời, tình bạn thêm keo sơn, họ mơ ước một ngày mai đất nước thanh bình. Hình ảnh “Đầu súng treo n là một tác phẩm thơ mang vẻ đẹp lãng mạn của thơ ca kháng chiến, Chính Hủ đã đặt tên cho tập thơ của mình – bông hoa đầu mùa. Trăng Việt Bắc, trăng trong núi ngàn chiến công, trăng trong bầu trời, tỏa sáng trong một màn sương hư ảo. Sự im lặng của chiến trường để miêu tả, mượn vầng trăng để nhấn mạnh tư thế bình tĩnh “chờ giặc tới”. Mọi gian khổ, căng thẳng (?) của trận chiến sắp tới nhường chỗ cho vẻ đẹp huyền ảo, thơ mộng của Trăng, và đây cũng là vẻ đẹp thiêng liêng của tình bạn đồng hành, của tình yêu trong chiến tranh.

Bài thơ “Đồng chí” vừa mang vẻ đẹp bình dị, đượm buồn khi nói về đời sống vật chất của người chiến sĩ, vừa mang vẻ đẹp cao siêu, thánh thiện, thơ mộng khi nói về đời sống tinh thần, tình yêu. sức chống cự.

Ngôn ngữ thơ cô đọng, giản dị như tiếng nói của người lính trong sự tự tin và cảm xúc của mình. Những câu tục ngữ, câu nói, câu ca dao được Chính Hữu vận dụng linh hoạt, tạo nên lời thơ giản dị, hồn nhiên mà giàu chất trữ tình. Sự kết hợp giữa nét bút hiện thực và màu sắc lãng mạn tạo nên hồn thơ lính.

“Đồng chí” Bộ đội Cụ Hồ là bài thơ rất đặc sắc viết về những anh hùng thời đại Hồ Chí Minh, người nông dân khoác áo lính. Bài thơ là một tượng đài chiến sĩ oai hùng, dân dã và mục đồng, cao cả và thiêng liêng.

Thu Huyền

Tìm kiếm một từ khóa

  • phân tích bài thơ đồng hành
  • phân tích thơ đồng chí
  • Phân tích bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu.
  • phân tích thống kê riêng

Related Posts

USB Wifi là gì? Sự thay thế hoàn hảo cho card Wifi bị hỏng, chập chờn

quản trị viên · Ngày 4 tháng 6 năm 2023 · Trong cuộc sống, thay vì chỉ là người nhận, đôi khi bạn phải là người cho…

Bạn là ai trong Countryhumans ?

Countryhumans hiện đang rất hot trên mạng xã hội và được rất nhiều bạn trẻ tìm hiểu và xác định mình là ai trong Countryhumans. Vậy Bạn…

Aulala 911 clip video gốc và @s1mp1e244 cô gái hot nhất hôm nay

Hay gọi sô 911 video nhạc gốc và @s1mp1e244 Hot girl hiện nay là cụm từ được tìm kiếm nhiều trên MXH những ngày gần đây, cùng…

11h55 là ai ? 11h55 Voz là gì ?

11:55 là ai? ? 11:55Voz là gì? Đây là những cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất trong thời gian gần đây nhưng vẫn chưa có đáp…

Biển trời bão giông, lòng người đâu bình lặng

Giữa nhịp tim cả nước đang loạn nhịp, một bài văn của một nữ sinh trường THPT Chuyên Tây Nguyên đã chạm đến trái tim của hàng…

Bài văn xúc động viết về thầy cô, giáo

Bài viết đầy cảm xúc, yêu thương khi học trò bày tỏ lòng biết ơn đến thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Thời gian…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *