Em hãy phân tích đoạn thơ sau và nhận xét về giọng điệu dũng cảm của em:
“Nầy núi mây trắng bao phủ,
Tay gươm cung nên thương xót.
Thần tiên đi theo một cặp dì,
Đức Phật cũng cười ông.
Mất dương người hồi sinh,
Khen ngợi và phơi bày ngọn cây bạch dương.
Khi bạn hát, khi bạn uống, khi bạn uống, khi bạn hát,
Không Phật, không tiên, không tang.
Không Trái, Nhạc là Hàn, Phú,
Nhà vua muốn nói rằng tôi đã cho vẹn đạo chung.
Ai tuyệt vời như bạn tại tòa án!
(Trích Bài ca ngất ngưởng – Nguyễn Công Trứ)
* Câu trả lời gợi ý:
Bài thơ giải thích cách sống theo ý muốn và sở thích cá nhân:
+ Hưởng theo sở thích: Cưỡi ngựa cưỡi bò, đi chùa với thần tiên. Đây là những hành động khác thường, ngược đời, thậm chí lập dị đi ngược lại với quan điểm của các nhà Nho phong kiến, nhưng rất thú vị và tích cực, khiến tôi bật cười. Sống tự do, tự tại, làm điều mình muốn, sống theo cách của mình mới là nhân cách nghệ thuật.
Các khái niệm về hành vi: Nguyễn Công Trứ bỏ ngoài tai những lời khen chê, mất mát của thiên hạ, ông so sánh mình với các danh tướng, khẳng định lòng trung với vua, nhấn mạnh thái độ sống thanh cao. Sống lặng lẽ, yêu đời vượt lên đời thường nhưng với tấm lòng trung nghĩa.
+ Câu cuối: không ai sống xa hoa như anh cả, vừa nhấn mạnh sự khác biệt của anh với những vị quan vị tha, nhiệt tình khác, vừa hỏi và khẳng định anh là một đại thần quấn quýt trong triều.
* Dũng khí của Khổng Tử: Trước sau đều vì dân vì nước, ý thức muốn vượt lên trên quan niệm “tâm linh” và tấm lòng sắt đá của Nho gia. Từ đầu nhưng phải có thực tài, thực danh Qua đây ta thấy rõ nhân cách cứng cỏi, tài năng và phẩm cách của một nghệ sĩ kiệt xuất.
– Nghệ thuật: Giọng điệu phóng khoáng, ngôn ngữ giàu hình ảnh thể hiện rõ cảm xúc mãnh liệt của nhà thơ.