Một cái nhìn mới về cuộc đời nhà văn Nguyễn Minh Châu qua nhân vật bà hàng chài trong Chiếc thuyền ngoài xa
Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút tiên phong tiêu biểu của công cuộc đổi mới văn học nước nhà sau 1975. Đóng góp sâu sắc của ông đã được Giáo sư Nguyễn Văn Hanh ghi nhận trong “Nguyễn Minh Châu những năm cuối thập kỷ 80 và đổi mới cách nhìn về con người”. “. Cũng trong giai đoạn này, nhà văn Nguyễn Min Châu đã cho ra đời tập tùy bút “Chiếc thuyền ngoài xa”, phản ánh quan niệm nghệ thuật thời bấy giờ coi con người là đối tượng phản ánh chứ không phải là hiện thực cuộc sống.
Công việc tập trung vào hình ảnh nhân vật ngư phủ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Thường xuyên bị người chồng vũ phu đánh đập nhưng vì thương con, người phụ nữ này vẫn cam chịu, dũng cảm giữ gìn hạnh phúc gia đình. Qua đó, Nguyễn Minh Châu ca ngợi những phẩm chất quý báu của người phụ nữ Việt Nam: giàu lòng nhân ái, bao dung, vị tha và nhắn gửi các nghệ sĩ: muốn hiểu đúng về người và đời thì phải tỉnh táo, sâu sắc và đa diện. – chiều xem.
Nguyễn Minh Châu được coi là “cây bút ưu tú, tài hoa mở đường” trong thời kỳ đổi mới nền văn học nước ta. Con đường sáng tác của ông chia làm hai giai đoạn: trước và sau năm 1975. Nếu như cho đến năm 1975, ông chủ tâm đi tìm vẻ đẹp của con người trong chiến tranh thì từ năm 1976, Nguyễn Minh Châu lại đi sâu tìm hiểu, khám phá con người ở phạm vi cá nhân. cuộc sống với các vấn đề đạo đức và triết học. Tác phẩm “Chiếc thuyền ngoài xa” ra đời trong giai đoạn sáng tác thứ hai của ông và được viết dưới hình thức truyện ngắn – truyện ngắn chính văn. Nhà văn chỉ có thể “cắt một lát”, “xem một mẩu”, “cắt một khoảnh khắc” để phản ánh bi kịch của đời người và thể hiện sự hiểu biết của mình về cuộc đời.
những câu chuyện về Nhiếp ảnh gia Phùng một chuyến ra biển miền trung chụp ảnh cho bộ lịch năm sau. Anh vui đón con đò xa khuất trong sương sớm. Tuy nhiên, khi thuyền cập bờ, những ngư dân sống trên thuyền bàng hoàng chứng kiến cảnh bạo hành gia đình. Nhờ vậy mà người đàn bà đánh cá đã có thể đến tòa án huyện, nơi Phùng đã nghe và hiểu câu chuyện của người phụ nữ này. Vào một buổi sáng sương mù, xa xa xa xa xa xa có bóng dáng một cô hàng chài.
Nhà văn đã không đặt cho anh ta một cái tên để soi sáng thêm số phận và cuộc đời anh ta. Về ngoại hình, khác với con thuyền mang vẻ đẹp nghệ thuật, người phụ nữ có vẻ ngoài thô kệch, xấu xí. Anh ta trạc bốn mươi tuổi, dáng người cao lớn, “khuôn mặt bầu bĩnh” và “tấm lưng xanh xao, xơ xác”. Vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt anh, có lẽ vì thức trắng đêm kéo lưới: “mặt anh xanh xao, ngái ngủ”. Đặc biệt, Nguyễn Minh Châu chú ý đến việc miêu tả đôi mắt của người phụ nữ: “chị nhìn chân”, “nhìn đầm”… Cách miêu tả của nhà văn đã cho ta thấy được một phần nào đó cuộc sống còn nhiều khó khăn, vất vả của người phụ nữ. thiếu sót. và những lời lăng mạ.
Về số phận và tính cách, Nguyễn Minh Châu xây dựng nhân vật người đàn bà hàng chài có quá khứ không mấy tốt đẹp. Khi còn nhỏ, cô sinh ra là một cô gái xấu xí, và bệnh đậu mùa khiến khuôn mặt cô hốc hác. Cô mang thai đứa con trai của một ngư dân hiền lành, buồn bã. Người đó trở thành ân nhân của cuộc đời cô và các con. Nhưng cuộc sống khó khăn đã khiến anh gặp phải những bi kịch về thể xác. Trong gia đình, người phụ nữ đứng giữa hai vị trí: một bên là người chồng vũ phu, một bên là những đứa con thân yêu. Đối với chồng, dù là nạn nhân bị bạo hành nhưng chị vẫn cam chịu, nhẫn nhịn, bao dung. Người chồng đó thường đánh đập chị như một thói quen hàng ngày: “Nặng đánh ba ngày, nhẹ đánh năm ngày”.
Hơn nữa, tính bạo lực, hung hãn thể hiện rõ trong cách đánh của người chồng, anh ta đánh chị như thể chị không phải là vợ mình: “Anh ta nổi nóng như lửa đốt, lấy thắt lưng đánh vào lưng chị. Đàn bà”. Đọc đến đây, chúng ta phải khâm phục trước hành động dã man đến bất ngờ của người chồng, người dường như coi vợ như một phương tiện để giải tỏa cơn giận trong lòng. Nhưng chúng ta sẽ càng ngạc nhiên hơn khi biết rằng người vợ không chống cự mà cam chịu: “Anh ấy không khóc, anh ấy không chống cự, anh ấy không cố gắng chạy trốn.” Người đàn bà hàng chài vẫn chịu đựng bao nhiêu đau đớn, bao nhiêu nhục nhã, bao nhiêu tủi nhục, vì nàng hiểu ra nguyên nhân vì sao ông lão đánh mình.
Chính cuộc sống nghèo khó, đông con đã biến cậu con trai hiền lành của ông trở thành một kẻ hung bạo, tàn bạo. Chiến tranh đã qua đi nhưng tàn dư của nó vẫn còn đó – cuộc sống nghèo khổ làm tha hóa phẩm chất, tính cách con người. Vì vậy, người phụ nữ với lòng bao dung của mình đã xin tòa tha tội cho chồng: “Ngươi có thể bắt ta, ngươi có thể bắt ta, không cho ta đi.” Và qua đây, ta hiểu phần nào phẩm chất của người đàn bà hàng chài mù chữ này: bỏ nghề vì hiểu rõ căn nguyên của bạo lực, bỏ nghề vì mang ơn người chồng đã mang lại mạng sống cho mình. Bà là người mẹ yêu thương, hết lòng vì con cái. Bị chồng đánh, con trai Phác chạy lại giật thắt lưng đánh bố, ông lão tát 2 cái ngã lăn ra đất. Khi đó, ông đã gọi con trai mình và nói: “Phác, con trai của mẹ”, ôm chầm lấy cậu rồi “vỗ tay và lạy cậu”.
Nếu gọi con là nỗi đau nhìn con ngã thì hành động kỳ lạ cúi đầu trước con cho thấy tình mẹ sâu nặng. Tôi biết Phác chống lại cha mình vì thương em gái, nhưng ông không muốn con mình làm điều thất đức, bất thường với cha mình. Bà kêu chồng lên bờ đánh đập, ông gửi Phác cho bà nội để bà không phải chứng kiến cảnh bạo hành… Bà rất thương con nên luôn có ý thức bảo vệ con, che chở cho chúng. để họ không phạm tội.. một sai lầm đáng tiếc. Lý do khiến người phụ nữ không chấp nhận xa chồng là các con: “Phụ nữ chúng tôi trên thuyền phải sống vì con chứ không thể sống vì mình như tên đầu đất”. Đây là những lời nói về tình yêu thương vô hạn của người mẹ dành cho đứa con của mình. Về quan hệ xã hội, người phụ nữ thể hiện sự dũng cảm bằng cách dũng cảm chấp nhận hoàn cảnh để bảo vệ tổ ấm gia đình. Lần đầu đến tòa án huyện, ông “sợ hãi, lúng túng”, “bò ngồi vào thành ghế định lui”.
Có lẽ vì đã quen ở dưới nước nên anh không quen với những nơi nghiêm túc như vậy. Nhưng nguyên nhân chính khiến anh có những hành động kỳ lạ như vậy có lẽ là do mặc cảm, mà cụ thể là anh luôn mặc cảm. Khi biết được thiện chí và sự quan tâm của Thẩm phán Down, anh đã mạnh dạn thổ lộ tình cảm và hoàn cảnh khó khăn của mình. Trước lời cầu hôn của Bình Minh, cô đã từ chối và sống bám lấy người chồng vũ phu của mình bởi dù không biết chữ nhưng cô hiểu rất sâu về lẽ đời – cô biết người đàn ông này tốt và là trụ cột của gia đình mình. Trong cái nghề chài lưới gian nan ấy, không thể thiếu sức mạnh của một người đàn ông: “Đàn bà chúng tôi đi thuyền gió thì phải có người chèo”. Nếu bỏ chồng tức là phản bội người đã cưu mang mình, có tội không thể một mình gánh vác công việc chài lưới để nuôi con.
Hơn nữa, người phụ nữ dù nhỏ bé giữa khó khăn vẫn tìm thấy những niềm vui, hạnh phúc giản dị nhưng đáng trân trọng: “Có những lúc trên thuyền, vợ chồng, con cái chung sống hòa thuận, vui vẻ. . Lấy nó.” Anh ý thức được rằng cuộc sống gia đình không phải là bể khổ triền miên nhưng vẫn có những lúc các thành viên ngồi một chỗ thật hạnh phúc và ấm áp. Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy là động lực để người phụ nữ ấy tiếp tục cuộc sống nghèo khó để nuôi con khôn lớn. Câu chuyện của người phụ nữ và những nghịch lý bên trong nó đã khiến Đẩu và Phụng nhận ra nhiều điều: con người muốn thoát ra khỏi nghịch lý thì cần tìm ra những giải pháp thiết thực chứ không phải thiện chí, tình thương và pháp luật. . Họ chợt nhận ra rằng, đằng sau hành động bạo lực dã man của người chồng là bao vấn đề nhức nhối về sự cam chịu của người vợ vẫn tồn tại trong đời sống người dân.
Giọng trần thuật, khúc triết kết hợp với những tình huống độc đáo của Nguyễn Minh Châu thực sự thành công trong việc hình thành nhân vật bà hàng chài. Bà là hiện thân của tình mẫu tử cao cả, đầy vị tha, hết lòng vì chồng con, nhẫn nhịn và nhân hậu. Đó cũng chính là những phẩm chất cao quý của người phụ nữ Việt Nam – những viên ngọc ẩn mình trong những góc khuất của cuộc đời mà Nguyễn Minh Châu phát hiện và trân trọng. Thông qua đó, nhà văn lên án nạn lạm dụng và bày tỏ tình thương đối với những hoàn cảnh nhỏ bé, kém may mắn. giá trị nhân đạo Đặc điểm chính của tác phẩm là nhà văn không ngừng quan tâm, hướng tới con người, dùng ngòi bút để cải tạo cuộc sống.
“Trong tác phẩm của Nguyễn Minh Châu, dù là tiểu thuyết hay truyện ngắn, cốt truyện thường không đóng vai trò quan trọng. Nhà văn hướng sự chú ý đến thân phận con người, đến tính cách nhân vật và đã huy động một tâm hồn đa cảm giàu ấn tượng mới mẻ, hiệu quả về cuộc sống…” (Nguyễn Văn Hanh) Nhân vật bà hàng chài là phương tiện để nhà văn Nguyễn Minh Châu gửi gắm đến người đọc về mối quan hệ giữa cuộc đời và nghệ thuật, về bản chất của sự vật, về cách nhìn tướng mạo hiện tại. “Con tàu đã xa” Đây thực sự là một tác phẩm thực sự kết hợp rực rỡ hơn tài năng của một nghệ sĩ đã cống hiến cả cuộc đời mình cho nghề này và đã mang đến cho nền văn học nước nhà một bông hoa nghệ thuật.
- Hãy cùng chúng tôi bộc lộ những tư tưởng triết lí, những suy ngẫm về cuộc đời và nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu qua nhân vật Phùng.
- Từ truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu, anh (chị) hãy nêu suy nghĩ của mình về vấn đề bạo lực gia đình hiện nay.