Bài thơ “Nhật ký trong tù”.
hàng ngày trong tù (Nhật ký Trung Ương) là tập thơ Hồ Chí Minh viết từ ngày 8 tháng 8 năm 1942 đến năm 1943. Tháng 8 năm 1942, Hồ Chí Minh sang Trung Quốc, lấy tên là Nguyễn Ái Quốc với tư cách là đại diện của nước Việt Nam độc lập đồng minh. thu hút viện trợ quốc tế. Sau nửa tháng hành trình, khi đến thành phố Tô Vinh, Quảng Tây, Người bị chính quyền Tưởng Giới Thạch giam giữ vô cớ và đưa đến 30 nhà tù thuộc 13 huyện của tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc.
Trong những tháng ngày ở tù (mùa thu 1942 đến mùa thu 1943), mặc dù cuộc đày ải cực khổ, Hồ Chí Minh vẫn làm thơ. Ông đã sáng tác 133 bài thơ chữ Hán, ông ghi trong tập Nhật kí trong tù, phần lớn là tứ tuyệt.
Nhật ký trong tù là cuốn nhật ký ghi lại những sự việc, tình cảm, nỗi bất bình, những suy nghĩ bất công, khát vọng rèn luyện, tinh thần vượt qua mọi khó khăn, hy vọng vào tương lai. không phải là mục đích tạo ra nó.
Tập thơ phản ánh thẳng thắn mặt trái xấu xa và đen tối của hệ thống nhà tù cũng như xã hội Trung Quốc thời Tưởng Giới Thạch. Là một cuốn nhật ký, nhưng là một cuốn nhật ký bằng thơ độc đáo “có một không hai” được viết trong tù, nó ghi lại những điều mắt thấy tai nghe hàng ngày một cách chi tiết như một thước phim tư liệu trong tù, trên đường đày ải từ nhà lao này sang nhà lao khác, v.v. . Tưởng Giới Thạch theo chủ nghĩa dân tộc cho thấy mặt tối của nhà tù: mười ba tháng tù “cho đến khi răng rụng… vài cái”, tóc bạc trắng, mắt mờ, đứng không vững…
Tập thơ thể hiện tâm hồn phong phú và cao đẹp của người quản ngục cao cả. Xét từ góc độ này, có thể coi “Nhật ký trong tù” là bức chân dung tự họa về con người tinh thần của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Những người tù Nhật bày tỏ ý kiến của Hồ Chí Minh như sau: lấy văn chương làm vũ khí để chống giặc, nghĩa là “Thời nay làm thơ phải có thép, làm thơ cũng phải xung phong”…
Chân dung Hồ Chí Minh trong tập thơ là hình ảnh người chiến sĩ cộng sản yêu nước vĩ đại, kiên trung, bất khuất, luôn hướng về Tổ quốc, khao khát tự do. Nghị lực phi thường là tấm gương của lòng dũng cảm thép cao cả không gì lay chuyển nổi: “Thân tàn – Linh bất khuất…”. Đây là con người có thể vượt lên trên mọi đau khổ về thể xác, tâm hồn luôn thư thái, an nhiên thậm chí luôn tươi trẻ trong mọi hoàn cảnh. Đây chính là niềm khao khát tự do của tâm hồn ông “Thà chịu khổ còn hơn mất tự do”.
Chân dung Hồ Chí Minh còn là hình ảnh của một vĩ nhân có tình yêu thương nhân đạo bao la, thấu hiểu hoàn cảnh éo le của mọi kiếp người, nhạy cảm trước những vui buồn của con người. Tình yêu thương con người của Bác Hồ chính là tinh thần nhân đạo cộng sản, tinh thần nhân đạo mới mà Bác đem đến cho dân tộc và nhân loại. Tố Hữu nhận xét: “Lâu nay người ta chỉ hiểu người chiến sĩ cách mạng là thép ở đầu ngọn giáo nơi trận mạc thì qua tập thơ này, ta hiểu rõ hơn tình người cộng sản ở đây, tình yêu là tình yêu Tổ quốc , cuộc sống, con người. Về cơ bản, ở đây chúng tôi nghiên cứu, khai thác những cảm xúc với con người. Trong tù, Bác cũng đau khổ như những người tù khác. Dù Bác đã già và trong phòng biệt giam, Bác quên đau, thương bạn tù, những người mà chú gọi là bạn của chú Bác bày tỏ tình cảm với vợ người tù Khi ra khỏi ngục Bác thấy một người lam lũ vất vưởng trên đường dưới mưa nắng Bác chạnh lòng thương Nghe tiếng khóc của đứa trẻ bước vào Tấn Tù Dương, chú vô cùng xúc động.
Tâm hồn Hồ Chí Minh còn nhạy cảm với thiên nhiên. Như giáo sư Đặng Thai Mai đã nhận xét, Hồ Chí Minh đã dành cho thiên nhiên một tấm lòng nhân hậu: “Trong Nhật ký trong tù, thiên nhiên chiếm một vị trí đáng trân trọng”. Dù thân xác bị giam cầm trong ngục ta, nhưng trái tim nhạy cảm của Bác vẫn dễ rung động trước những tia nắng ban mai rơi trên khung cửa nhà lao u ám “Ánh sáng hồng soi trước mặt” (Sáng sớm) hay buổi sáng mùng một. . gặp gỡ.Cảm giác đồng điệu với một đêm trăng đẹp “Trăng nhìn ra cửa sổ ngắm thi nhân” (Ngắm trăng). Thiên nhiên trong Nhật kí trong tù thật đẹp và ấm áp tình người. Đó quả thực là nguồn động viên, an ủi lớn lao đối với người tù đặc biệt Hồ Chí Minh “Người say vui ai cấm ta, đường xa âu bớt hiu quạnh” (Trên đường).
Ngôn ngữ của tập thơ “Nhật ký trong tù” được viết bằng chữ Hán, một loại chữ diễn nghĩa cho dễ hiểu khi làm thơ. Tuy nhiên, đôi khi ông cũng vi phạm cách diễn đạt thông thường của chữ Hán. Trong bài hát trẻ em của nhà tù Tân Dương, dòng đầu tiên của bản gốc được viết bằng tiếng Việt: “Chà…! Sự ngạc nhiên! Ồ…! Ôi…!”, về thể loại, tất cả các bài thơ trong Nhật ký trong tù đều làm theo thể thơ Đường luật, gồm thể thơ bảy chữ hoặc năm chữ, tứ tuyệt hoặc bát cú, thể thơ cổ. Tuy nhiên, có hai bài thơ rời rạc trong tập thơ. Đây là bài hát “Em bé trong nhà tù Tân Dương”. Một trường hợp khác là bài “Giải quyết Vũ Minh” trong “Nhật ký trong tù” nói về cách sáng tác, cũng như thơ Đường, cái tôi trữ tình của tác giả thường bị hòa lẫn với thế giới bên ngoài.
Chiều độc giả đọc thơ hầu như không thấy tác giả. Về hình thức thể hiện, ba yếu tố thơ, nhạc, họa thường được kết hợp với nhau, nhất là trong thơ Tấn và thơ cổ điển phương Đông nói chung. Nó làm cho một bài thơ nhỏ có dung lượng lớn và âm hưởng đa chiều. Bài hát “Người tù thổi sáo” thể hiện sự đan xen giữa thơ, nhạc và họa. Thơ Đường thường có kết cấu cô đọng, nhẹ nhàng, cô đọng, ngôn ngữ gợi nhiều hơn tả, ý vượt ngôn từ (Ra tù, lên non). Cũng như thơ Đường, Hồ Chí Minh không tả mà gợi. Nhân vật trữ tình như hòa vào cảnh vật, mang tính cách minh triết, nhìn cảnh vật từ trên cao và từ xa, bao quát cả một không gian rộng lớn. Văn học có cách giao tiếp riêng của nó. Đó là sự cộng hưởng giữa những tâm hồn. Cuộc sống thường ngày trong tù mang văn hóa kim cổ Đông Tây vào tâm hồn Hồ Chí Minh. Tuy nhiên, Hồ Chí Minh không đi theo con đường của người xưa. Thái độ đó được thể hiện rất rõ qua bài thơ “Cảm nghĩ khi đọc thơ”. Trong ảnh hưởng và di sản này, Hồ Chí Minh đã có những phát kiến. Cách tân tạo nên một kiểu tư duy thẩm mỹ mới, để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc.
“Nhật ký trong tù” đã được xuất bản nhiều lần, được dịch và trình bày ở nhiều nước trên thế giới, nhiều lần ở Việt Nam, Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản, v.v. thể hiện qua thư pháp bằng các ngôn ngữ. Không chỉ các tác giả Việt Nam, mà tất cả mọi người ở phương Nam và phương Tây, ngay cả những nhân vật đến từ quê hương của thơ ca Trung Quốc – Quách Mạt Nhược, Viên Ứng, Hoàng Tranh – đều đánh giá cao tập thơ này. “Nhật ký trong tù” là tác phẩm văn học vô giá của Hồ Chí Minh, khi xuất bản đã gây được tiếng vang lớn trên văn đàn quốc tế và chinh phục người đọc bằng tình cảm chân thành, giản dị, điềm đạm của một người thanh niên, một chiến sĩ cộng sản, một nhân vật văn hóa lớn. Nhà thơ Juan Dieu khẳng định “Nhật ký trong tù có một không hai trong nền văn học nước ta, bởi nó là tiếng nói tâm hồn của Chủ tịch Hồ Chí Minh”. Ông không hài lòng với nhận xét của riêng Jean Lacouture: “Trong những bài thơ ấy, nhân cách, học vấn và số phận kỳ lạ của Bác Hồ được thể hiện một cách khác thường”.
Nhật ký trong tù phản ánh trí tuệ cao cả, con người vĩ đại và bản lĩnh vĩ đại của người cách mạng đã chiến thắng mọi sự đày ải của kẻ thù, vượt qua mọi thử thách, giữ vững bản lĩnh kiên cường, lạc quan và chí khí. họ là gì hoặc nguồn gốc của họ. Hình ảnh Hồ Chí Minh tỏa sáng từ vẻ đẹp của những vần thơ, hồn thơ, ý chí kiên định, tinh thần lạc quan cách mạng, tinh thần nhân đạo, lòng yêu nước, thương dân bao la của Người ở bờ biển Cộng sản Hồ Chí Minh. Vì vậy, “Nhật ký trong tù” xứng đáng là viên ngọc quý trong kho tàng văn học Việt Nam và thế giới.
- Người soạn: “Tinh thần yêu nước của nhân dân ta” Hồ Chí Minh – Taplamvan.edu.vn