Về cơ bản Đối thoại giữa nhân vật Hồn Trương Ba và nhân vật Đế Thích trong một đoạn trích của vở kịch Hồn Trường Bản da hàng thịt của Lưu Quang Ngô (Ngữ Văn 12, Tập 2, ĐT. tr. 148 – 152) tác giả đã chứng minh điều đó và gửi gắm nhiều vấn đề mới có ý nghĩa tư tưởng, triết học và nhân văn sâu sắc vào loại kịch này.
* Gợi ý bài tập về nhà:
I. Đặt vấn đề
– Lời giới thiệu tác giả Lưu Quang Vũ và địa điểm vở kịch “Trương Ba Da Hàng Thịt”.
– Cuộc đối thoại giữa Hồn Trương Ba và Đế Thích có nhiều vấn đề có ý nghĩa tư tưởng, triết lí và nhân đạo sâu sắc.
II. Giải pháp của vấn đề:
– Sau khi đối thoại với Karkas và người thân của anh ta, Hồn Trương Ba đã ý thức được mọi hậu quả nặng nề, đau đớn Từ cuộc đời chắp vá của “Hồn, Hỡi xác”:
+ Cuộc đời ấy dồn con người vào tình trạng đau khổ, nhục nhã, đau khổ. và làm bại hoại Thánh Linh.
+ Vá vá sống giả tạo ai cũng thế Những người thân của hồn Trương Bản đều đã phải chịu đau đớn, khổ sở; anh ấy đã đặt gia đình mình vào nguy hiểm.
– Hồn Trương Ba triệu Đế Thix xuống để đòi lại xác anh hàng thịt. Anh không muốn tiếp tục cuộc sống bằng cách chắp vá “tâm hồn và thể xác” nhục nhã và đau đớn này và vay mượn tiền! Đế Thích khuyên nên nhận hồn Bá về sống bởi vì “Trên trời dưới đất vạn vật đều như nhau, ngươi cũng vậy” – Ngay cả Ngọc Hoàng cũng không thể mãi là ta! Hồn Trương Ba cương quyết từ chối: “Nếu bạn không giúp tôi, tôi sẽ … nhảy xuống sông hoặc tự đâm vào cổ mình …”
– Hoàng đế Thích Trường muốn giữ cho linh hồn của Ban tồn tại, ông đã cho phép nó nhập vào cơ thể của Ti, nhưng Trương Ba thấy trước bao nhiêu điều phi lý, bao nhiêu rắc rối rắc rối sẽ đến với mình và gia đình. Và Đáng sợ hơn là sự cô đơn, lạc lõng trong thân xác trẻ thơkinh tởm: “Giống như kẻ tham lam, lẽ ra đã chết từ lâu, nhưng người vẫn sống, vẫn trẻ khỏe, rõ ràng hưởng mọi phúc lộc trời cho”.
– Hồn Trương Ba nhất định đã chọn con đường của mình: trả xác anh hàng thịt, đánh đổi mạng sống với cu Tí. Anh không còn chấp nhận bất kỳ cơ thể nào bởi vì: “Tôi không thể sống bằng bất cứ giá nào … sống như thế này còn tệ hơn là chết”. Bản lĩnh Trương Bản không muốn người thân đau khổ. Ông muốn dùng chính cái chết của mình để cứu đứa con tội lỗi và giữ cho cháu trai hình bóng người ông yêu quý.
– Kết thúc vở kịch chứa đựng những bi kịch của hiện thực phũ phàng: Người tử tế như Trương Ba phải chết; Vợ Trương Ba lại phải nếm trải nỗi đau mất chồng. Nhưng hồn Trương Ba – người làm vườn nhân từ, người đánh cờ cao thượng – vẫn còn sống. “nấu cơm trong ánh củi… trong vườn… trong những điều tốt đẹp của cuộc đời… trong từng trái cây…”.
– Với sự lựa chọn dũng cảm của mình, Trương Ba đã gìn giữ được những kỉ niệm đẹp, giữ được niềm tin của muôn đời sau vào con người và cuộc đời. Hình ảnh hai đứa trẻ xới đất vun cây, yêu thương đùm bọc lấy nhau “Cùng nhau đứng vững và phát triển” như ông nội đã dạy là hi vọng, là niềm tin mãnh liệt của tác giả vào “những điều không thể” trên đời này.
III. Kết thúc vấn đề:
– Đoạn đối thoại giữa Hồn Trương Ba và Đế Thích chứa đựng nhiều vấn đề quan trọng, thiết thực của cuộc sống hiện đại. Tác giả đã “trình bày” những vấn đề này bằng những xung đột, mâu thuẫn chồng chéo: tâm hồn và thể xác, con người và hoàn cảnh sống, lòng ham sống và ý thức về nỗi nhục của kiếp vay mượn.
– Lưu Quang Vũ gửi gắm những trăn trở, đau khổ và niềm tin mãnh liệt về con người, cuộc đời vào sự lựa chọn của Hồn Trương Ba…