ĐỌC HIỂU
Thí sinh có thể trình bày chuyển đổi theo phương pháp suy luận, quy nạp, tổng – chia – hợp, chuỗi hoặc song song.
Sự cần thiết phải đứng một mình.
Thí sinh lựa chọn các thao tác lập luận phù hợp để phát triển luận điểm theo nhiều cách nhưng phải làm rõ sự cần thiết khi đứng riêng. Sau đây là có thể:
– Cô đơn là khái niệm chỉ cuộc sống độc lập, năng động chứ không phải là sự tách biệt về thể chất. Ở một mình cho chúng ta cơ hội để suy nghĩ, khám phá và có những ý tưởng của riêng mình.
– Phê phán những người thích chạy theo đám đông, những người sẵn sàng làm điều sai trái, từ bỏ danh dự, nhân cách của mình… Để phát huy tiềm năng cá nhân, bạn cần xây dựng cho mình một lối sống tích cực, năng động, thực hiện những giá trị mới.
Mở bài nêu vấn đề, thân bài nêu vấn đề, kết bài tóm tắt vấn đề.
– Người phụ nữ này không có tên. Nhà văn gọi cô là một người phụ nữ, một thành phố. Những số phận, những cuộc đời như ông, có lẽ không có gì lạ trong bối cảnh nạn đói năm 1945. (0,25 điểm)
Người phụ nữ có số phận thật éo le. Vì quá khao khát nên cô đã từ bỏ tất cả để về làm vợ Tràng chỉ bằng một câu nói vô nghĩa. Trong phần trình bày đầu tiên của mình, anh ấy có vẻ là một người nhút nhát, bướng bỉnh và nhút nhát. Cái đói để lại một dấu vết gớm ghiếc trên khuôn mặt người thợ cày xám xịt của anh ta, xé quần áo anh ta như một tổ đỉa, và khiến anh ta trở nên tầm thường, trơ trẽn, chỉ để ăn. Cái dáng bối rối, chiếc nón rách tả tơi mà Trang cầm trên đường về nhà, dáng ngồi tựa mép giường chờ mẹ về của Tràng chất chứa biết bao sự xấu hổ, trăn trở về quyết định của chính mình. (0,75 điểm)
Một người phụ nữ luôn mơ ước được sở hữu một mái ấm gia đình. Khi Tràng về làm vợ, Thị dọn dẹp nhà cửa, thưa chuyện với mẹ chồng. Hạnh phúc và tình yêu thương của Tràng và mẹ Tràng đã trả lại người phụ nữ ấy về với con người thật của mình: đứng đắn, đoan trang, dịu dàng, có trách nhiệm với gia đình. (0,5 điểm)
– Nghệ thuật: kể chuyện tự nhiên, hấp dẫn; tạo cảnh sinh động với nhiều chi tiết đặc sắc; các nhân vật được miêu tả sinh động, lời thoại hấp dẫn, hiệu quả, thể hiện tâm lý tinh tế; Ngôn ngữ mộc mạc, giản dị mà tinh tế, giàu sức gợi. (0,5 điểm)
– Một người phụ nữ biết vẻ đẹp, tuổi trẻ và giá trị của mình (như lụa đào), nhưng số phận của họ là bất định, không có gì đảm bảo, không biết ai sẽ gục ngã (Biết ai trôi giữa chợ). Một người phụ nữ cảm thấy rằng cô ấy không khác gì một món hàng để mua và bán. (0,5 điểm)
– Nhận xét về thân phận người phụ nữ trước cách mạng: Thân phận người phụ nữ rất rẻ rúng, có thể bị “cuỗm” hoặc mua như một món hàng. Tuy nhiên, trong họ luôn tiềm ẩn một khát khao hạnh phúc và nỗi lo về thân phận. (0,5 điểm)