“Mỗi buổi sáng là một cảnh tượng tuyệt đẹp đối với mặt trời, nhưng hầu hết khán giả vẫn đang ngủ.”
Hãy cho chúng tôi biết suy nghĩ của bạn về bài đánh giá trên.
– Có kĩ năng làm văn nghị luận xã hội, biết huy động kiến thức sách vở, kiến thức cuộc sống và kinh nghiệm của bản thân để làm bài thi.
– Các thao tác lập luận phù hợp, lập luận xác đáng, trình bày khoa học, diễn đạt lưu loát, tránh mắc lỗi chính tả, dùng từ, dựng câu.
II. Yêu cầu kiến thức: Học sinh có nhiều kĩ thuật trình bày khác nhau, nhưng cần đạt được những nội dung cơ bản sau:
– “Tuyệt cảnh”: vẻ đẹp kì vĩ, quyến rũ, cảnh làm say lòng người.
– “Ngủ”: Không chứng kiến, không quan sát những cảnh đẹp đó…
– Nhạc sĩ, ca sĩ John Lennon cho rằng: Dùng phép ẩn dụ để miêu tả một sự kiện trong cuộc sống: Thiên nhiên và cuộc sống quanh ta luôn chứa đựng vẻ đẹp tuyệt vời, nhưng hầu hết mọi người đều không nhìn thấy, cảm nhận và trân trọng nó. . Đó chính là sự thờ ơ, vô cảm của con người trong cuộc sống.
– Vẻ đẹp của thiên nhiên và con người luôn ở dạng tiềm ẩn đòi hỏi con người phải không ngừng khám phá.
– Con người thường có những mục tiêu thiết thực, đời thường (vật chất, tiền tài, danh vọng…), vẻ đẹp của thiên nhiên, con người không phải là mục tiêu số một của họ. Vì vậy, nhiều người trong số họ thờ ơ với vẻ đẹp xung quanh. Từ đó hình thành một lớp người máy móc, và vì thế cái đẹp không thực sự được coi trọng.
Tuy nhiên, vẫn còn một bộ phận con người biết trân trọng cái đẹp: “Người dậy sớm” – có tinh thần cảnh giác, dịu dàng, nhạy cảm để quan sát và cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên, cuộc sống. Chính họ sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc truyền bá thái độ sống tích cực và giá trị sống cao đẹp cho người khác.
(HS liên hệ thực tế để có ví dụ liên quan)
– Nếu chúng ta theo đuổi và mang lại những điều tốt đẹp cho những người xung quanh và cho cuộc sống nói chung mà không được ghi nhận thì chúng ta cũng đừng buồn và lo lắng. Hãy coi đó như một phần tất yếu của cuộc sống, như một liều thuốc tinh thần cho chính mình, bởi “Bàn tay tặng hoa bao giờ cũng thơm”.
– Rút ra bài học cuộc sống: Tuy là hiện tượng sinh hoạt phổ biến nhưng đó là lối sống cần khắc phục.
– Chủ động đưa ra các giải pháp “dậy sớm” để không nằm trong số “quần chúng đang say ngủ” mà có thể quan sát, cảm nhận đúng đắn, sâu sắc vẻ đẹp của cuộc sống. .
Em hiểu nhận xét trên như thế nào? Dựa vào kinh nghiệm truyện ngắn Việt Nam 1930 – 1945, hãy làm sáng tỏ nhận định trên.
– Có năng lực làm văn nghị luận văn học, huy động được kiến thức lí luận, hiểu biết về tác giả, tác phẩm để hoàn thành nhiệm vụ.
– Các thao tác lập luận phù hợp, lập luận xác đáng, trình bày khoa học, diễn đạt lưu loát, tránh mắc lỗi chính tả, dùng từ, dựng câu.
II. Yêu cầu kiến thức: Học sinh có nhiều kĩ thuật trình bày khác nhau, nhưng cần đạt được những nội dung cơ bản sau:
– “Nghệ sĩ”: Là người có khả năng cảm nhận, khám phá, sáng tạo và thưởng thức cái đẹp.
– “Ấn tượng cá nhân, chủ quan”: dáng vẻ riêng của nghệ sĩ, những cảm nhận riêng, những rung động đặc biệt, độc đáo.
– “Personal form”: Biểu cảm mang màu sắc cá nhân, độc đáo
-> Nhận xét của M. Gorkin đề cập đến phong cách nghệ thuật của nhà văn và yêu cầu sáng tạo của nghệ sĩ.
giải thích vì sao”Nghệ sĩ là người biết sử dụng những ấn tượng chủ quan của mình (…) và là người có hình thức riêng của những ấn tượng này”.
– Căn cứ vào yêu cầu sáng tạo nghệ thuật nói chung, một tác phẩm hay, có giá trị cần có cách nhìn, cách nghĩ, cách cảm mới, độc đáo của người sáng tạo ra nó.
– Ý kiến của M. Goor là hoàn toàn đúng, bởi tác phẩm văn học phải là sự thống nhất giữa nội dung và hình thức; mà một tác phẩm văn học hay phải là “sự phát minh ra nội dung và phát hiện ra hình thức” (Le o nov Le o ki).
– Các ý kiến cũng đặt ra yêu cầu đối với người nghệ sĩ trong quá trình sáng tạo, người nghệ sĩ phải luôn tìm tòi, khám phá và sáng tạo cái mới, không lặp lại người khác, không lặp lại chính mình.
* Nghệ sĩ là người biết sử dụng những ấn tượng chủ quan của mình:
– Chí Phèo (Nam Cao):
+ Khai thác tấn bi kịch đạo đức của người nông dân bị xa lánh, bị đày đọa, bị tước đoạt quyền lợi.
+ Niềm tin vào sự cứu rỗi của con người.
+ Tình yêu có sức mạnh cảm hoá lớn lao.
– Hai đứa trẻ (Thạch Lam): Về ý thức sống có ý nghĩa của những người nghèo sống trong tăm tối.
* Nghệ sĩ là người biết “lấy hình tượng”:
– Chí Phèo (Nam Cao): mang nhiều yếu tố của truyện ngắn hiện đại
+ Kết cấu truyện không theo trình tự thời gian mà có sự nghịch đảo, đồng đều giữa hiện tại-quá khứ-tương lai.
+ Phong cách ngôn ngữ nửa trực tiếp.
+ Giọng văn có sự đan xen giữa giọng người dẫn chuyện, giọng nhân vật và giọng dân làng Vũ Đại; đa âm: khi thì lạnh lùng, khi thì chỉ trích, khi thì đáng thương…
+ Chú ý đến chi tiết: Tạo ra nhiều chi tiết độc đáo.
– Hai đứa trẻ (Thạch Lam): Truyện ngắn đầy chất thơ
+ Cốt truyện đơn giản
+ Giọng điệu, ngôn ngữ: nhõng nhẽo, đáng thương và đáng thương.
+ Sử dụng tâm trạng mong manh, mơ hồ, khó hiểu, khó diễn tả
+ NT tương phản, đối lập: giữa sáng và tối. Sự tương phản là triết học.
– Đây là một ý kiến đúng xuất phát từ yêu cầu sáng tạo nghệ thuật và thể hiện dấu ấn cá nhân của nghệ sĩ.
Đó là một yêu cầu khắt khe và khắc nghiệt, nhưng là một tất yếu.
Phản hồi là một lời nhắc nhở về sự hoàn thiện bản thân của nghệ sĩ, một bài học sáng tạo.