Tổng kết: Cảm nghĩ về nhân vật A Phủ trong truyện ngắn “Vợ chồng Phủ” của Tô Hoài.
I. Đặt vấn đề
– Giới thiệu tác giả Tô Hoài và đoạn trích trong truyện có dây:
+ cho Hoài để lại gần hai trăm đầu sách thuộc nhiều thể loại khác nhau cho nền văn học nước nhà. Tác phẩm của Hoài lôi cuốn người đọc bởi cái nhìn sâu sắc phong tục, phong tục từ nhiều vùng đất, Theo khả năng thông minh; yêu cầu một đặc ân phương pháp tự sự tâm trí tự nhiên, hóm hỉnh của con người mồ hôi cũ, chó Và vốn ngôn ngữ đặc biệt phong phú…
+ Tập Chuyện Tây Bắc (1953) là kết quả chuyến thăm Tây Bắc của Tô Hoài. Thiên nhiên và con người nơi đây đã để lại nhiều dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn nhà văn. Ông viết tập truyện này để đền đáp ân tình của mình với mảnh đất ấy.
+ có dây (1952) được coi là truyện ngắn thành công nhất của tập truyện Chuyện Tây Bắc. Vở kịch xoay quanh số phận của Mèn và A Phủ phải nếm trải nhiều đau khổ, bất hạnh trong xã hội cũ.
– Nêu vị trí của nhân vật A Phủ.
II. Giải pháp của vấn đề
Cần lưu ý những điểm chính sau:
– Cũng như mình, A Phủ cũng trải qua nhiều đau khổ, bất hạnh:
+ Mồ côi từ nhỏ, A Phủ lưu lạc đến Hồng Ngải không người thân, gia đình, tài sản…
+ Trên đường đi ăn Tết, A Phủ bị đánh đập, tra tấn dã man, rồi trở thành nô lệ Trong nhà thống lí Pá Tra. Anh phải đảm đương mọi công việc nặng nhọc, nguy hiểm: “Đốt rừng, cày ruộng, đạp ruộng, săn lính, bẫy hổ, lùa bò, lùa ngựa, quanh năm cuốc bộ trên đồi”… Cuộc đời nô lệ này không có thời hạn, như Thống lý Pá Tra đã từng “nhận định”: “Tao bắt mày ở lại làm trâu ngựa cho nhà tao. Mạng sống của ông, mạng sống của con cháu ông, tôi nắm giữ…”.
+ Tính mạng của A Phúc cũng hoàn toàn nằm trong tay thống đốc. A Phủ bị trói vào cột vì thả bò cho cọp và nếu không cứu sẽ chết… Cảnh A Phủ phải cắm sào, túm dây đứng yên cho thống lí. để đóng lại tiết lộ tất cả những nỗi đau của việc bị đóng cửa. bị chà đạp, bị nghiền nát…
– Phú có nhiều đức tính tuyệt vời:
+ Siêng năng và tay nghề cao trong công việc; Hồn nhiên, lạc quan yêu đời… Mồ côi từ nhỏ nhưng lớn lên A Phủ vẫn biết làm mọi việc của một cậu bé miền núi ngoan hiền: “Sham biết cách ném tên, biết phi nước đại, cày cuốc giỏi và săn bò tót với lòng dũng cảm tuyệt vời.” Nhiều cô gái trong làng thích A Phủ. Họ nói với nhau: “Ai tậu cho A Phủ một con trâu tốt vào nhà thì chẳng mấy chốc mà giàu”... Ngày Tết A Phủ không có áo mới”Ngoài ra, đi cùng trai làng mang theo ống, kèn, mang theo con quay và bột trái cây, tổ yến để trai làng tìm người yêu ở các làng trong vùng.
+ Hung hăng, táo bạo, nổi loạn. Nét tính cách này được thể hiện qua việc tỏ ra dũng cảm đấu tranh với làng quýt; Cảnh đánh đập suốt đêm của A Phủ, cảnh đóng cửa A Phủ. Ông không thốt ra một tiếng rên rỉ hay một lời cầu xin nào—ngay cả khi ông chịu chết trên cây khổ hình. Dù bị chôn vùi, bị áp bức và đôi khi bơ vơ “Giống như con bò bị lùa vào sân đập lúaTuy nhiên, A Phủ vẫn không mất đi bản tính ngang tàng, khao khát tự do, không khuất phục trước sức mạnh, bạo lực của chàng trai miền núi dũng cảm…
– Nghệ thuật thể hiện: nhân vật chính minh họa bằng hành động của tác giả nhấn mạnh một cá tính mạnh mẽ và dũng cảm; kết hợp với một câu chuyện sống…
III. Kết thúc vấn đề
– Tạo A Phủ, Tô Hoài bây giờ trung thành lặp lại số phận đau đớn Người lao động nghèo miền núi trước cách mạng.
– Đồng thời còn có người viết. Khám phá và khẳng định những phẩm chất cao đẹp tiềm ẩn trong tâm hồn họ. Với nghị lực sống và khát vọng tự do mãnh liệt, A Phủ đã dám đứng lên chống lại cường quyền để tự cứu mình.