Cảm nhận vẻ đẹp của tình cha con trong “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng và “Hành hương Lào” của Nam Cao.
Các nhà văn, nhà thơ trong nền văn học Việt Nam và quốc tế đã dành nhiều ngòi bút để tôn vinh người mẹ – tình mẫu tử. Nhưng thật ra “Tình mẹ rộng như biển Tây Bin”, “Tình cha nóng như mặt trời”. Tình yêu của cha dành cho con không kém gì tình yêu của mẹ. Nhân vật lão Hành trong truyện cùng tên của Nam Cao và ông Sáu, người cha chiến sĩ cách mạng trong truyện Chiếc lược ngà của nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã để lại ấn tượng tốt đẹp trong lòng người đọc. câu chuyện. tình cha con.
* Tình trạng và chất lượng đáng tiếc của vòi nước cũ:
– Già Haj là một nông dân nghèo, hoàn cảnh của Già Haj thật đáng thương. Vợ anh mất sớm vì anh quá nghèo không thể cưới vợ cho con. Ông lão tức giận bỏ ông già và con chó vàng ở nhà rồi đi làm ở đồn điền cao su. Ông ốm nặng, làng mất vé sợi, bão ập đến phá hết mùa màng, tuổi già sức yếu người ta không thèm thuê ông nữa. Anh ta phải bán con chó yêu quý của mình, và một ngày nọ, anh ta ăn khoai tây, củ, rau má, sò ốc và không còn gì để ăn nên anh ta đã tự tử bằng cách ăn thức ăn của chó. Cái chết của anh ấy đau đớn tột cùng.
Hoàn cảnh bi đát, nhưng phẩm chất của anh thật cao quý. Thương con, ông khóc và đau khổ vì không có tiền cưới vợ cho con nên phải đi làm ăn xa. Ông già trong nhà đã kiệt quệ nhưng vẫn lủi thủi ngoài vườn, gom góp tiền lo cho con lấy vợ, có vốn làm ăn. Ông lão đói khổ nhưng không tiêu hết số tiền gom góp được, ông quyết định chết, để lại mảnh vườn cho con cháu nhưng ông không chịu bán. Trước khi mất, ông lão gửi 30 lạng bạc nhờ thầy lo tang lễ, trả lại mảnh vườn cho thầy chăm sóc con trai.
– Lao Haj là một người cha tốt, một người cha hết sức yêu thương con cái và hy sinh hết lòng vì con cái. Dù trong hoàn cảnh khó khăn nhưng chàng vẫn giữ mình trong sạch, không làm điều xấu xa như Binh Tú nghĩ “ham của sạch, hôi tanh xé xác”. Phẩm chất của anh ấy là cao quý và đáng kính.
* Tình thế tiến thoái lưỡng nan của ông Sáu và gia đình:
Đất nước lâm vào cảnh chiến tranh, anh Sáu cũng như bao chiến sĩ cách mạng khác phải xa vợ con, gia đình, quê hương để đi giữ yên, chiến đấu vì Tổ quốc. Chín năm ròng chống cự con trai, ông mong mỏi giây phút được gặp lại con, được ôm con vào lòng cho thỏa nỗi nhớ mong. Nhưng thật trớ trêu! Khi nhìn thấy con trai, ông càng vội vã và hoảng sợ, ông càng chạy trốn và chối bỏ con. Nguyên nhân là do chiến tranh để lại vết sẹo trên mặt, khiến con trai anh không nhận ra cha mình.
– Khi nhận ra cha và gọi tên, tôi ân hận lắm, nhưng cũng là lúc hai cha con vĩnh viễn xa cách. Người cha thân yêu ấy đã mang theo ước nguyện của con trai ra chiến trường: “Bố ơi, bố mua cho con chiếc lược”. Tôi có thể lấy lược ở đâu trong khu rừng chiến trường này? Điều ý nghĩa nhất là khi chính người cha đi vắng, anh làm chiếc lược mới có thể bù đắp phần nào tình thương của người cha.
Sáu là một người cha thầm lặng, đau khổ nhưng rất mực yêu thương con cái. Ông quyết dồn tâm huyết làm chiếc lược cho con nơi chiến trường. Khi tìm được chiếc ngà voi, gương mặt ông “phấn khởi như đứa trẻ được quà”, những lúc rảnh rỗi ông “săm soi từng chiếc răng lược và làm cẩn thận, cần mẫn như một người thợ bạc”. Khi chiếc lược hoàn thành, ông cẩn thận khắc từng nét chữ: “Thương con quên tặng con”. Được nâng niu, quý trọng như báu vật, bà thường “lấy lược ra ngắm nghía, rồi mài lên tóc cho bóng mượt”.
– Tình yêu trẻ em đã biến người lính thành một nghệ sĩ đầy sáng tạo. Vừa tạo nên một tác phẩm thiêng liêng, cao cả về tình cha. Vì thế, chiếc lược ngà đã kết tinh ở ông tình cha mộc mạc mà thắm thiết, sâu sắc, giản dị mà cao đẹp.
– Rất tiếc ký ức thiêng liêng đó không kịp trao cho con trai thì anh Sáu đã mất. Anh dồn chút sức lực cuối cùng vào mắt, hai tay đút túi, lấy chiếc lược ra đưa cho người bạn chiến đấu thân thiết nhất, như muốn chuyển sinh mệnh và gửi gắm tâm nguyện cuối cùng của cha mình cho anh. làm tròn bổn phận người cha, bảo vệ tình cha con mãi mãi. Anh Sáu hi sinh nhưng tình cha con không bao giờ mất. Chiến tranh, sự tàn khốc có thể cướp đi sinh mạng, thể xác nhưng không thể cướp đi tình cha con cao cả, sâu nặng. Nó sẽ sống mãi trong chiếc lược ngà anh tặng em.
* Điểm giống và khác nhau giữa hai người cha:
– Lao Haj thuộc tầng lớp nông dân cùng cố gắng sống trong chế độ thuộc địa nửa phong kiến. Ông tiêu biểu cho số phận của người nông dân nghèo trước cách mạng tháng Tám. Do nghèo đói, bị xã hội thực dân nửa phong kiến dày vò, tàn bạo, áp bức, bóc lột, hai cha con phải chia lìa, cuộc sống đi vào bế tắc. Sau đó, hai cha con phải xa nhau vì không quen biết nhau vì chiến tranh. Tội ác chiến tranh đã gây bao đau thương tang tóc cho mỗi gia đình Việt Nam. Anh Sáu là người lính trung thành với cách mạng, hết lòng vì Tổ quốc, với đồng chí, đồng đội. Tôi yêu em, nhưng tôi phải ra đi và hy sinh thân mình vì nghĩa lớn.
– Hai người cha, hai thời đại, hai hoàn cảnh khác nhau nhưng họ có một điểm chung là hết mực yêu thương con cái. Già Haj đã hy sinh mạng sống của mình để cứu khu vườn cho những đứa con của mình. Ông Sáu đã dành tình yêu của mình để làm ra những chiếc lược ngà. Hoàn cảnh càng khó khăn, tình cha con càng rực rỡ, thánh thiện và cao cả.
Thành công của hai tác phẩm là xây dựng hình ảnh người cha mẫu mực. Trong mọi hoàn cảnh khó khăn, tình cha con càng trở nên khăng khít, sâu nặng, để lại những tình cảm sâu sắc, những giá trị nhân văn cao đẹp, thánh thiện trong lòng người đọc.