Cảm nghĩ của em về đoạn thơ sau:
“Anh đã về, em nhớ anh
Về em nhớ hoa tặng anh.
Rừng xanh, hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao dao gói thắt lưng ánh nắng.
Ngày xuân mơ rừng hoa trắng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi chỉ.
Tiếng ve kêu rừng đổ vàng
Tôi nhớ em gái thu măng đơn
Tháng rừng thu tỏa bình yên
Ai nhớ tình chung thủy mà hát ân tình.”
(Trích Việt Bắc – Tố Hữu)
Gợi ý bài tập về nhà:
I. Giới thiệu:
Về tác giả, tác phẩm và tác phẩm
II. Cơ quan đăng bài:
Cảm nghĩ chủ đạo của đoạn thơ: khao khát thiên nhiên thơ mộng ở núi rừng Việtbaka và con người ở nơi “chung thủy nghĩa tình” ấy.
Thiên nhiên và con người Việt Bắc:
* Thiên nhiên: Đẹp như hình ảnh tứ bình xuất hiện trong những câu sau:
– Mùa đông: Hoa chuối đỏ trên nền xanh… gợi sự ấm áp…
– Mùa xuân: Hoa mai, loài hoa đặc trưng của núi rừng Việt Bắc, gợi vẻ đẹp trong trẻo, tinh khiết của mùa xuân.
– Mùa hè: Tiếng ve ríu rít gọi hè, rừng hổ phách đồng loạt đổi màu…
– Mùa thu: Ánh trăng đánh thức lòng tĩnh lặng…
* Nhân loại: Con người Việt Bắc được nhìn với vẻ đẹp của sự cần cù, khỏe mạnh, khéo léo, cần cù, lạc quan, yêu đời. Con người Việt Bắc là linh hồn của cảnh thơ, là trung tâm của nỗi nhớ lớn.
* Tỷ lệ:
– Thiên nhiên và con người hòa quyện, đan xen, tô điểm cho nhau.
– Nhà thơ sử dụng biện pháp đảo ngữ cấu trúc ngữ pháp, đảo trật tự cú pháp, nghệ thuật đảo ngữ rất thành công.
III. Cuối cùng:
Việt Bắc khẳng định vẻ đẹp của cảnh sắc thiên nhiên và con người.