Kiểu đoạn văn trong văn bản
1. Bản dịch.
– Ý tưởng: Bình luận là cách trình bày từ luận điểm đến luận cứ (ý chung đến ý cụ thể).
Ví dụ:
Tham nhũng là mối lo ngại lớn ở châu Á (1). Chính phủ Hàn Quốc vừa bắt giữ hai cựu bộ trưởng quốc phòng và hai cựu tướng lĩnh về tội nhận hối lộ hàng triệu đô la (2). Các nhà lập pháp ở Đài Loan hiện phải công khai tài sản của họ và các quan chức chính phủ cấp cao sẽ sớm làm theo (3). Cũng vì nạn tham nhũng, Đảng Dân chủ Tự do cầm quyền ở Nhật Bản đã mất hầu hết số ghế ở hạ viện (4) .
(Báo Tuổi Trẻ, 5-8-1993)
2. Đoạn văn quy nạp.
– Ý tưởng: Quy nạp là phương pháp trình bày ý từ lập luận, rút ra mệnh đề chung, rút ra luận cứ (rút ra nhận định chung từ ý cụ thể).
Ví dụ:
Tại Nhật Bản, Đảng Tự do cầm quyền đã mất hầu hết số ghế ở hạ viện do tham nhũng (1). Chính phủ Hàn Quốc vừa bắt giữ hai cựu bộ trưởng quốc phòng và hai cựu tướng lĩnh về tội nhận hối lộ hàng triệu đô la (2). Các nhà lập pháp ở Đài Loan hiện phải công khai tài sản của họ và các quan chức chính phủ cấp cao sẽ sớm làm theo (3). Tham nhũng là mối lo ngại lớn ở châu Á (4).
3. Đoạn văn song hành.
– Ý tưởng: Lập luận song hành là lập luận giới thiệu các ý giữa các câu bình đẳng (Tất cả các câu đều là lập luận). Luận điểm được rút ra từ sự tổng hợp các vế của luận điểm (đoạn văn song hành với câu chủ đề ẩn).
Ví dụ:
Văn Nguyễn Tuân tài hoa, hiểu biết (1). Văn Thạch Lam phong nhã thướt tha (2). Vương Nam Cao giàu chất triết lý (3).
Câu chủ đề ẩn: Phong cách độc đáo của nhà văn Việt Nam.
4. Phép chia-tổ hợp thông thường.
– Ý tưởng: Một đoạn văn phức hợp là một đoạn văn lập luận trong đó một ý tưởng được phát triển từ một lập luận để đưa ra lập luận và sau đó từ một lập luận để hỗ trợ ý tưởng đó. Ở mỗi bước, vấn đề phát triển.
Ví dụ:
Tiếng Việt của chúng ta rất đẹp, khó có thể nói là đẹp như thế nào (1). Cũng như chúng ta không thể phân tích vẻ đẹp của ánh sáng và thiên nhiên, chúng ta không thể nói ngôn ngữ của chúng ta đẹp như thế nào (2). Nhưng đối với người Việt Nam chúng ta, tự nhiên chúng ta cảm thấy mình được thưởng thức vẻ đẹp của ngôn ngữ mình, tiếng nói của đám đông trong ca dao, dân ca, trong lời của các nhà văn lớn (3). Có thể tiếng Việt của chúng ta đẹp, vì tinh thần của người Việt Nam rất đẹp, vì cuộc sống và đấu tranh của nhân dân ta bao giờ cũng có ý nghĩa cao cả, vĩ đại, rất cao đẹp (4).
(Phạm Văn Đồng)
5. Móc xích.
– Ý tưởng: Phát triển một ý bằng cách kế thừa và phát triển ý của câu trước, lập luận của câu trước tạo tiền đề cho sự phát triển của câu sau, v.v. đến cuối đoạn văn.
Ví dụ:
Muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội thì phải tăng gia sản xuất (1) . Muốn tăng sản lượng thì phải có kỹ thuật tiên tiến (2) . Phải có văn hóa sử dụng công nghệ (3). Như vậy, tính bổ trợ văn hóa là vô cùng cần thiết (4) . (Hồ Chí Minh)